“Hả?" Mạnh Phù Dao tựa như bất giác giật mình, ngẩng đầu cười hỏi: "Yến sư huynh của ngươi là ai? Ta chưa từng nghe qua.”
Mọi người xôn xao cả lên, ai nấy đều cảm thấy tên nhóc này hoặc là không biết sống chết là gì, hoặc là đang giả vờ giả vịt. Danh tiếng của Thượng Uyên song bích gần đây vang dội, xuất thân tôn quý, trai tài gái sắc, là một cặp đôi không ai bì được trong chốn võ lâm. Yến Kinh Trần còn là tân chưởng môn của một trong ba đại môn phái lừng lẫy cùa Thái Uyên - Huyền Nguyên Tông, nổi tiếng như thế mà lại có người chưa từng nghe qua?
Mạnh Phù Dao chỉ cười, cười đến hồn nhiên rạng rỡ, thiếu niên kia lại tưởng rằng nàng e sợ mình, không khỏi có hơi hài lòng, bèn cười khẩy nói: "Hạng vô danh tiểu tốt như ngươi đúng là chẳng biết gì, người trong thiên hạ có ai chưa từng nghe đến danh tiếng của Thượng Uyên song bích chúng ta? Hôm nay ngươi nhục mạ Yến sư huynh và Bùi sư tỉ, cũng chính là nhục mạ Huyền Nguyên Tông, đại nhân ta đại nhân đại lượng chẳng thèm so đo với ngươi, quỳ xuống dập đầu cũng được."
"Thúi quá!"
Một miếng thịt sườn xào đột ngột phun ra, bắn vào mặt thiếu niên nọ, khiến mặt y dính đầy dầu mỡ.
Phù Dao đứng dậy, nghênh ngang quệt miệng, chẳng buồn nhìn mặt đối phương, quay sang Nhã Lan Châu và Vân Ngấn, cười nói: "Đi thôi, nơi này thúi quá."
Vân Ngấn nghe đến tên Yến Kinh Trần thì lặng thinh không nói, đôi ngươi lóe sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dao-hoang-hau/2208375/quyen-3-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.