Sắc mặt Tư Lôi đột nhiên thay đổi trầm trọng, giữa trán hiện lên một vệt màu đen, hồi lâu sau đắn đo nói: "Nếu đại nhân A Sử Na muốn đến lễ hội, ngài nên đến gặp đại nhân để đi cùng ngài ấy thì hơn."
"Như vậy không hay đâu."
"Sao lại không hay?" Từ Lôi ngạo mạn lạnh lẽo cười, lời nói hiển hiện sự khinh bỉ, "Nếu lát nữa có thể gặp, thì ta đến đây chuyến này không uổng công rồi."
"Cũng được". Mạnh Phù Dao thờ ơ vẫy tay, không để tâm đến vấn đề này nữa, như có chút hơi say cầm ly rượu lên, lắc lư đi tới bên Nỗ Lực thủ lĩnh, giơ ly rượu cười nói: "Cạn... Các vị thủ lĩnh, chúng ta vì tôn nghiêm và vinh quang của thần Mặt trời, cùng cạn một chén."
Các thủ lĩnh nhìn Tư Lôi cười khẩy, nhao nhao giơ ly rượu lên.
Mạnh Phù Dao giơ ly rượu lên một nửa, đột nhiên cổ tay rung rung, một tiếng "Ong" vang lên, ly rượu hoá thành vũ khí phát ra ánh sáng sắc bén lạnh lẽo.
Tư Lôi vừa mới giơ ly rượu lên môi, đột nhiên trước mặt bỗng tối sầm, chẳng biết thứ gì đó bay đến nhanh như ánh chớp, phóng đại trước tầm mắt hắn. Theo phản xạ hắn muốn trốn nhưng không còn kịp nữa, bên tai đột nhiên nghe thấy một tiếng "Bốp". Chén ngọc thạch bị bể làm hai vang lên âm thanh giòn giã, lập tức tất cả mọi thứ trước mắt đột nhiên biến thành một màu đỏ rực rỡ.
Màu đỏ đó không ngừng lan rộng, bắt đầu xâm nhập vào gân cốt và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dao-hoang-hau/2208335/quyen-2-chuong-17-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.