Cánh tay vươn ra còn nhanh hơn ánh sao xẹt ngang trời, khi còn đương giữa không trung đã bắn ra ám khí, A Sử Na muốn tránh nhưng không còn kịp nữa. Hắn ta đột nhiên cảm thấy khí tức trong lồng ngực đông cứng lại, đôi chân mềm nhũn, mà cùng lúc này hai ngón tay của ai đó đã bóp chặt yết hầu của hắn như một gọng kìm.
Khi hai ngón tay của đối phương đặt trên cổ hắn, A Sử Na thầm nghĩ mạng mình tiêu rồi. Dù chỉ là hai ngón tay mảnh khảnh nhưng kình khí thì lại rất mạnh mẽ, kẹp chặt yết hầu của hắn ta, tình thế nguy hiểm khôn cùng.
Khi ám khí được bắn ra thì thi thể của Tô huyện thừa từ từ ngồi dậy, ánh trăng trong veo lạnh lẽo chiếu rọi thi thể trắng bệch, trước ngực thi thể còn có một cái lỗ to sâu hoắm, một cánh tay vươn dài ra từ cái lỗ ấy, hai ngón tay kẹp chặt cổ A Sử Na, một cảnh tượng khiếp đảm và ma mị.
Có người sợ đến chân tay mềm nẫu, chiếc đèn sừng trâu rơi bốp trên mặt đất rồi nhanh chóng bốc cháy, nhưng cũng không ai trách mắng, không ai lên tiếng.
Giữa cảnh tượng kinh tâm động phách chợt vang lên tiếng cười như tiếng chuông ngân.
"Cách của Trưởng Tôn Vô Cực rất hay, tiếc là ta không có bao tay da người."
Tiếng cười vừa vang lên thì thi thể Tô huyện thừa cũng bị hất sang một bên, một bóng áo xanh đậm ngồi bật dây trên chiết xe kéo, tay vẫn kẹp chặt yết hầu của A Sử Na, cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dao-hoang-hau/2208328/quyen-2-chuong-15-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.