Ánh trăng thê lương chiếu xuống rãnh nước.
Bàn tay của "thi thể" lẩn khuất trong đám cỏ dại um tùm nơi rãnh nước đột nhiên cuộn tròn, nắm chặt những ngọn cỏ, gắng gượng nhúc nhích từng chút một.
Sau một hồi cố gắng thật lâu, hắn mới trồi lên được khỏi đống bùn, cả người dính đầy bùn đất và máu.
Miệng vết thương sau lưng hắn sâu hoắm trông rất dữ tợn, tưởng chừng như lớn bằng một cái động, máu thịt rã rời lộ cả xương trắng phếu, trong bóng đêm u tối, người nhìn thấy ắt sẽ rùng mình sợ hãi.
Đó là một trong ba kẻ đã bị đao của Mạnh Phù Dao xuyên qua, kỳ thật miệng vết thương không có to như vậy, bởi vì hoá cốt tán của Tông Việt mà vết thương mới biến thành như thế.
Tại sao thi thể này không bị thối rữa tan rã như mười thi thể kia, nếu có Tông Việt ở đây, khi nhìn thấy hình dáng kỳ quái của đám cỏ bên cạnh rãnh nước thì ắt sẽ hiểu.
"Câu thảo", loại cỏ khắc tinh của hoá cốt tán, loại cỏ này sinh trưởng tại các vách đá cheo leo không hiểu vì sao lại mọc ở nơi này. Khi tên người Nhung rơi xuống đám cỏ, những ngọn cỏ nhỏ bị gãy vụn hoà trong nước dính vào lưng hắn, khiến công dụng của hoá cốt tán bị hạn chế, nên vết thương trên lưng hắn không bị thối rữa rồi tan rã hoàn toàn.
Thật rất khó có thứ nào khắc chế được hoá cốt tán, vậy mà hắn ta lại may mắn gặp phải câu thảo hiếm hoi này, chính loại cỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dao-hoang-hau/2208326/quyen-2-chuong-15-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.