Trác Dạ Húc lê đùi phải khập khiễng đi phía trước, Ngải Cửu không dám tiến lên đỡ, tại sao lại ‘không dám’ thì hắn cũng không rõ, dù sao vẫn là không dám. Đến trước bãi cỏ xanh mởn cuối con đường nhỏ, Trác Dạ Húc dừng bước, ném vật nho nhỏ phát sáng trong tay lên không trung, rơi xuống lại ném lên vài lần nữa, cuối cùng ném về phía Ngải Cửu.
“A Cửu, cho cậu cái này.”
Ngải Cửu tiếp được thứ Trác Dạ Húc ném tới, mở tay ra, trong lòng bàn tay là một chiếc nhẫn, nhẫn kết hôn của bọn họ!
“Bỏ cái này? Cũng tốt, chỉ còn một cái cũng chẳng dùng được, hôm nào đi mua một đôi khác, khắc tên chúng ta lên đó…”
“A Cửu!” Trác Dạ Húc lớn tiếng ngắt lời hắn, chân trái làm trụ chậm rãi xoay người, giọng nói nhẹ nhàng như không còn sức lực: “A Cửu, chúng ta vẫn nên… chia tay đi.”
“Chia tay? Cậu muốn ly hôn với tôi?” Ngải Cửu kích động hét lên, vọt một bước tiến lên nắm lấy bờ vai y, bấm chặt: “Ông già nói với cậu cái gì? A Húc, cậu đừng để ông ấy dọa, tin tưởng tôi, tôi sẽ không để ông ấy có cơ hội ra tay nữa, chúng ta quay về New York, trở về New York liền…”
“Liền làm sao? Là có thể tránh được ông già?” Trác Dạ Húc lui về phía sau muốn tránh khỏi tay hắn, nhưng chân lại dẫm lên một rãnh nhỏ trên mặt cỏ, ngã ngồi xuống đất. Đẩy cánh tay vừa vươn tới, lạnh lùng nói: “Ngải Cửu, cậu nghe rõ chưa, không phải là ly hôn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-bang-the-huu/3258651/quyen-2-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.