Tắm rửa xong, gà cũng hầm chín nhừ, chỉ cần ngâm vào nước sốt ướp cho ngấm gia vị là được.
Giang Đình Chu ra hậu viện tắm gội, rồi trở vào phòng ôm lấy Ôn Thiển đi ngủ.
Nam nhân hỏa khí thịnh, chốc lát thân thể đã bắt đầu nóng lên, bàn tay cũng luồn vào từ gấu áo của Ôn Thiển.
Những nụ hôn vụn vặt rơi trên cổ, má, rồi cuối cùng mới đến bờ môi mềm mại của Ôn Thiển.
Có được thời khắc thân mật hiếm hoi, Ôn Thiển cũng rất tận hưởng.
Gà Mái Leo Núi
Nàng chủ động vòng tay ôm lấy eo Giang Đình Chu.
Tuy đã thành thân nhiều năm, nhưng Giang Đình Chu vẫn không thể cưỡng lại sự chủ động của nương tử, hệt như một gã thiếu niên mới lớn, một khi đã bắt đầu thì có chút không kiềm chế được.
Tuy nhiên, hắn vẫn rất để tâm đến cảm giác của Ôn Thiển, chỉ cần nàng bảo dừng, hắn sẽ không miễn cưỡng.
Một đêm an giấc.
Bữa sáng ngày hôm sau là mì.
Ăn kèm vài miếng gà hầm, vài lát rau xanh, thêm một muỗng nước cốt gà, món mì bình thường lập tức trở thành một hương vị tuyệt diệu.
Giang Đình Chu lập tức ăn hết hai bát.
Đường Đường nói rau xanh chan nước dùng rất ngon, tự động đòi thêm rau.
Ôn Thiển cũng thấy ngon miệng, đến cuối cùng nàng còn uống sạch cả nước súp dưới đáy bát.
“Mẹ ơi, lần sau ăn gà hầm là khi nào ạ?”
Đồ ăn trong nồi còn chưa dọn xong, tiểu gia hỏa đã bắt đầu nhớ đến bữa tiếp theo.
“Khoảng hai tháng nữa hãy nói, đến lúc đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-ba-xuyen-ve-co-dai-mang-khong-gian-chay-nan-nuoi-manh-bao/4946730/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.