Việc cần làm đã hoàn tất, sau khi trời tối, Giang Đình Chu lại đi tuần tra khu vực lân cận.
Tranh thủ thời gian này, Ôn Thiển lại đi tắm. Trời cứ mãi không mưa, có lẽ ngày nào đó sẽ hết nước, phải trân trọng những ngày còn có thể tắm rửa.
Từ khi hạn hán tới, Giang Nguyệt mười bữa nửa tháng mới lau người một lần, nay lại được Ôn Thiển dẫn đi tắm lần nữa. Quả thật, tắm xong chính là thoải mái. Cảm giác mệt mỏi trên người đều tan biến hết.
Lo lắng Giang Đình Chu lại nhờ nàng giúp lau lưng, rồi lại "lửa gần rơm", vừa thấy hắn về, Ôn Thiển đã vội vã trốn vào lán.
Giang Đình Chu không nhịn được cười, động tác này của vợ hiền chẳng phải là dê vào miệng cọp sao? Trong không gian riêng của một mình, Ôn Thiển làm việc tiện lợi hơn nhiều. Nàng lấy mỹ phẩm dưỡng da từ không gian ra, bắt đầu chăm sóc cơ thể.
Lòng yêu cái đẹp ai cũng có, Ôn Thiển rất trân trọng vẻ ngoài của mình. Mặc dù lão hóa là quy luật tự nhiên, nhưng nàng vẫn hy vọng mình có thể già đi chậm hơn một chút.
Thoa xong mặt, nàng lại thoa sữa dưỡng thể. Nàng không thích mỹ phẩm có mùi hương nồng, mà chọn loại tươi mát, thanh lịch, sau khi thoa xong tỏa ra mùi hương thoang thoảng, dễ chịu vô cùng.
Mũi Giang Đình Chu rất thính, vừa vào lán đã ngửi thấy mùi hương đậm đà. Càng tới gần Ôn Thiển, mùi hương càng nồng.
"Vợ hiền, sao lại thơm như vậy?"
"Mùi gì thơm? Sao ta không ngửi thấy?"
"Trên người nàng, rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-ba-xuyen-ve-co-dai-mang-khong-gian-chay-nan-nuoi-manh-bao/4906184/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.