“Khó khăn lắm nàng ấy mới được đến đây một chuyến, điện hạ cứ tiếp đãi nàng ấy cho tốt đi.”
Đặng Ngọc Thần giả bộ cân nhắc một lúc rồi mới nói:
“Thôi vậy, ái phi thay mặt cô vấn an nhạc phụ nhạc mẫu nhé.”
Vừa dứt lời, Ôn Diệu Ý liền reo lên một tiếng, nhảy nhót kéo tay Đặng Ngọc Thần đi mất.
Trước khi đi còn quay đầu lại làm nháy mắt khiêu khích với ta.
Nữ nhi nhà cửa nhỏ hẹp, thủ đoạn cũng chỉ có vậy.
Chả lẽ tưởng làm Thái t.ử phi chỉ cần lấy lòng Thái t.ử là đủ? Chẳng trách Hoàng thượng không chọn nữ nhi Ôn gia làm Thái t.ử phi, hóa ra sớm biết những trò này đều là thứ không vào hàng nổi.
Phụ thân và mẫu thân nghe tin ta về, từ sớm đã đứng ở cổng chờ đợi.
Thấy ta, liền hành lễ dập đầu, rồi một đoàn người đông nghịt đưa ta vào phủ.
Dùng bữa xong, ta cùng phụ thân đến thư phòng.
Chuyện ta hoài thai, người đầu tiên ta báo chính là phụ thân.
Ngài là gia chủ Thôi gia, cũng là giường cột của phe văn quan, bao năm qua chưa từng phạm một sai lầm nhỏ nào.
Không chỉ nhân gian, mà cả triều đình đều rất kính trọng ngài.
“Phụ thân chắc cũng đã nghe đôi chút. Những việc Hoàng hậu làm thật khiến người ta lạnh lòng. Cứ tiếp tục thế này, đợi khi chuyện ta m.a.n.g t.h.a.i không thể giấu nổi nữa… đứa trẻ này còn giữ nổi hay không?”
Hoàng hậu muốn đưa chất nữ mình vào làm Thái t.ử phi, tất nhiên sẽ không để ta bình yên sinh hạ hoàng tự để tăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-am-dao/5021243/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.