Trải qua gần bảy ngày đăng trình trong vùng sơn dã, Dương Tiêu Phong và NữThần Y cuối cùng cũng sắp sửa ra được quan đạo dẫn đến Chiết Giang, mộttỉnh ven biển phía đông của Trung Nguyên. Hai người họ song bước đi bên nhau, chỉ cần qua khỏi một ngọn đồi nữa là tới hạ phố của Chiết Giangtọa lạc bên bờ sông Tiền Đường.
Mấy ngày vừa rồi chỉ nhìn thấy rừng sâu núi thẳm, giờ chuẩn bị đặt chânlên quan đạo người ngựa tấp nập, Nữ Thần Y cảm thấy như được quay trởlại với nhân gian.
- Vương gia… - Đang đi, nàng hứng khởi quay sang Dương Tiêu Phong, địnhnói với chàng cái gì đó, nhưng bỗng dưng bắt gặp ánh mắt dịu dàng sayđắm của chàng nhìn lại, nàng thốt nhiên ngừng gọi.
Thật lòng mà nói thì bất kỳ thiếu nữ nào khi trông thấy dung mạo tuấn tú đó, tâm tư của họ sẽ liền bị sự tuấn mỹ ấy hấp dẫn ngay, hơn nữa khíchất đặc biệt kia, tuyệt đối không tìm được trên người nam nhân khác.Mắt chàng đen và sáng, vô tình tỏa ra nhiều tia mê hoặc, khuôn mặt khôingô pha chút cuồng dã, dũng cảm, còn có hơi u buồn, hơi thở trên ngườichàng tản mát ra cũng lạnh như băng.
Nữ tử thần y không biết chàng trời sinh tính cách đã băng lãnh, nếuchàng đã quyết định điều gì rồi thì không ai có thể thay đổi ý nghĩ củachàng được. Vả lại chàng luôn thích đơn độc. Trước đây, ngoài trừKhang thân vương và… rượu ra thì chàng chẳng muốn nói chuyện với ai hết. Ngay cả khi sinh mạng chàng gặp chuyện, thì rượu vẫn là thứ yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vu-thanh-trieu-quyen-2/2223580/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.