Dương Tiêu Phong ngồi bên đống than hồng hướng mắt lên cao, đăm đăm nhìn cáckhối nhủ thạch nhưng đầu óc lan man suy nghĩ. Chuyến này đi Ngũ Đàisơn, ngoài lý do tìm kiếm tung tích của tiên hoàng ra thì thái hoàngthái hậu còn cốt ý muốn nếu có thể được, chàng nên tránh mặt nữ nhân này càng xa càng tốt, để cho mọi việc với Tân Nguyên cách cách có cơ hộihàn gắn lại. Tuy nhiên, mọi sự trái ngược ý định của bà.
“Khác với ở trong cung,” Dương Tiêu Phong nhủ lòng “hễ ra ngoài thì cơhội chạm mặt của hai người sẽ tăng lên nhiều, tình cảm cũng vì vậy cànglúc càng gắn bó. Cơ mà… tuy rằng quá khứ của bang hội hãy còn đấy, chưa vội phôi pha nhưng tất cả đã là dĩ vãng, cớ sao nàng vẫn chưa thể lãngquên y? Phải chăng nàng cần thời gian nhiều hơn nữa để mọi chuyện phainhạt?”
Kế tiếp, Dương Tiêu Phong nhớ tới Tân Nguyên cách cách. Chàng vốn ngầnngại thái độ của thái hoàng thái hậu về phong thư hôm bữa, cách cách tựtiện cầm bút viết bức ly hôn, nhưng đến bây giờ bà cũng chẳng mảy mayphản ứng, chắc hẳn nỗi buồn bực đã nguội. Dương Tiêu Phong nhủ thầm “tạ ơn trời đất!”
---oo0oo---
Cuối giờ Mão, Nữ Thần Y đang lơ mơ ngủ bỗng cảm giác có cái gì đó ngọnguậy dưới chân rồi lan dần lên ngực lên vai nàng, mở bừng mắt ra mớihay đó là một con rắn to tướng thân mình dài độ gần hai thước.
Nữ Thần Y kinh hãi quá, thét lên một tiếng. Con rắn liền theo phản xạ thú tánh cắn một cú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vu-thanh-trieu-quyen-2/2223526/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.