Ánh bình minh chiếu vô hang động đánh thức giấc ngủ của Nữ Thần Y. Nàng mở mắt ra, thấy sương giăng trắng toát bên ngoài, bên trong các khối nhủnhư những con mãng xà uốn lượn xen kẽ các măng đá hóa thạch đẹp lunglinh như ngọc.
Hang động thiên tạo này quả thật ấn tượng. Nhũ đá tuyệt đẹp với đủ màusắc xuất hiện làm hoa mắt người chiêm ngưỡng. Cách chỗ Nữ Thần Y đangnằm khoảng vài chục bước chân còn có một khe nước trong vắt. Trên trầncây bụt mọc ngược như thể cố thả mình xuống tắm làn nước trong xanh đếnlạ thường phía dưới. Điểm đặc biệt là các nhũ đá ở trong động này không khô ráo giống những động thường gặp, lại nữa chúng liên tục biến dạng,hình thành nên những hình dáng và sắc thái mới.
Đang say sưa nhìn ngắm chung quanh, Nữ Thần Y nhớ tối hôm qua sắc mặtcủa Dương Tiêu Phong có chút âm trầm, lòng nghĩ y khó có khi tỏ vẻ sănsóc ai, nàng lại phản ứng như vậy, không hề cảm kích xác thực cũng hơikhông phải. Nghĩ vậy, nàng bèn ngồi dậy đi tìm.
Đứng ở cửa hang viễn sơn cận thủy, Nữ Thần Y trông thấy tứ bề bị bao phủ giữa một tầng ánh sáng mờ ảo của buổi sớm mai. Kia ngọn thông nhú lênsau lớp tuyết trắng xóa, ở trong phong ba hưởng thụ sự ban phát của đấttrời, thiên nhiên một mảng xanh ngát.
Nhìn quanh nhìn quẩn một hồi ánh dương quang sáng chói khiến nàng choáng váng mặt mày, không kiểm soát được đôi chân mất thăng bằng.
May thay nàng ngã vào lồng ngực cường tráng quen thuộc.
Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vu-thanh-trieu-quyen-2/2223512/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.