Sáng sớm, tuyết bắt đầu rơi. Những bông tuyết ào ạt xoay múa trên khôngtrung. Nữ Thần Y đứng yên giữa rừng thông bạt ngàn, một thân bạch y đằm thắm hòa cùng màu tuyết trắng xóa. Giai nhân và cảnh vật vẽ nên mộtkhông gian lung linh sống động, mà nàng lại là hình ảnh tươi đẹp nhấttrong không gian ấy.
Nàng đứng bên cạnh hắc mã dịu dàng vuốt bộ lông đen tuyền của nó. Cũng ở nơi đây, chốn này, năm xưa Cửu Nạn sư thái dẫn nàng và Cửu Dương tớiNgũ Đài Sơn lễ phật, mới đó mà đã hơn mười mấy năm. Giờ nhớ lại vẻ mặtcủa sư huynh lúc đứng dưới tán cây bên đồi ngâm Tống Từ, Nữ Thần Y thởdài. Bài chưa đọc trọn, đã khiến nàng hóa ngẩn hóa ngơ.
Trở lại Xương Môn cảnh khác xưa
Cùng đi hà cớ chẳng cùng về
Ngô đồng tàn tạ sau sương lạnh
Quạnh quẽ uyên ương mất bạn thề
Cỏ trên bãi
Móc vừa se
Chốn xưa mộ mới dạ tái tê…
Lòng sầu muộn, Nữ Thần Y nghĩ ngợi vẩn vơ, chợt cảm giác ai đó vén gọnlọn tóc bên tai nàng. Thấy là lạ, nàng bèn quay lại thì bắt gặp DươngTiêu Phong đang đứng đằng sau lưng nhìn nàng, tia mắt đượm đầy tình ý.Nàng bèn dùng bộ điệu tỉnh bơ ngó lại y tuy nhiên cặp nhãn quan chứa đầy tia nghi hoặc.
Dương Tiêu Phong tới đưa nàng mấy cái bánh, nói:
- Nàng ăn sáng xong, chúng ta lên đường.
Nữ Thần Y chọn lấy bánh hạt sen mà khi còn nhỏ rất thích ăn, nâng lên cắn một miếng. Dương Tiêu Phong cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vu-thanh-trieu-quyen-2/2223504/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.