Cánh cửa thư phòng vừa mở toang thì Lôi Kiến Minh xuất hiện. Theo sau làmột thân hình dũng mãnh phi thường, lòng ngực rộng và săn chắc tràn đầykhí khái nam trang. Tuy mình mẩy y không còn mang gông nhưng đôi tayvẫn bị trói chặt bởi sợi lòi tói.
Dương Tiêu Phong lúc bấy giờ đang ngồi cạnh chiếc bàn gỗ lim, trên bàn có bày tửu yến.
Bắt gặp cái gật đầu của chủ nhân, Lôi Kiến Minh cho tay vào túi áo lấychiếc chìa khóa làm bằng đồng, cởi trói cho tù nhân rồi đến rót rượu nữnhi hồng thượng hạng vô hai ly. Xong lịch sự kéo ghế, Lôi Kiến Minhdang tay mời tù nhân kia an tọa hòng hưởng dụng bốn món ăn nóng hổi.Nào là tôm xào, sườn non xào, cá chua ngọt và canh chua lươn. Ngoài racòn có mười mấy món phụ nữa, toàn là các món ăn hợp khẩu vị của Hán dân. Món nào món nấy hương thơm sực nức bay ập vào mũi.
Ngặt nỗi tù nhân buông thõng đôi tay đứng yên tại chỗ, thần thái tựa như không hề chú ý đến hết thảy mọi sự trên đời. Lôi Kiến Minh bèn quaysang Dương Tiêu Phong, khom mình kính cẩn chào và cáo lui.
Đợi cánh cửa thư phòng khép kín, Phủ Viễn tướng quân cũng chưa vội thốtlời, cứ thong thả an tọa đấy, dụng đôi nhãn quan sâu xa và linh động đểđánh giá bản lĩnh đối phương.
Đành rằng thời gian trôi qua gần nửa khắc mà vẫn chưa có động tịnh gì,tướng quân ngồi nguyên nhìn tù nhân mặt mày lạnh lùng vô cảm như mộtphiến thạch.
Dương Tiêu Phong âm trầm quan sát thể hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vu-thanh-trieu-quyen-2/2223426/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.