Lòng trùng trùng tâm sự, Dương Tiêu Phong cất bước đều đều trên hành langdẫn đến thư phòng. Thái hoàng thái hậu song song bên cạnh. Qua khóemắt, bà kín đáo thẩm định nhân cách của vị quan nhất phẩm tay nắm giữquyền lực nhất định về quân sự, đặc biệt là chức thống lĩnh bộ binh hàmtương đương tư lệnh giữ gìn trị an cho kinh thành, và chịu trách nhiệmtrực tiếp về sự an nguy của hoàng thượng đương kim.
Được một lát, thái hoàng thái hậu khẽ quay đầu sang bên phải nhìn chiếcbóng uy dũng in lên vách tường. Bà thấy một chiếc lưng thẳng tắp tựa hồ mọi sự trên đời đều không thể đè lún đôi vai quật cường, nhưng từ dángdấp oai phong ấy vẫn toát lên vẻ se sắt, lạc lõng buồn đau vì một nữnhân.
Hành lang của Khôn Ninh cung rất dài. Đoàn người đi mãi. Ngõ quẹongoằn ngoèo ẩn khuất tựa cõi lòng thắt gút. Cuối cùng, cánh cửa hoa văn lộ diện.
Dung ma ma tấn bước, giơ tay mở cửa. Hai a hoàn khom mình vén rèm. Đợi thái hoàng thái hậu cùng Dương Tiêu Phong và Tô Khất vào trong, ba kẻnô tài cũng theo chân chủ tử.
Dìu chủ nhân an tọa lên ghế thượng rồi, Dương Tiêu Phong mới tiến lại gần Nữ Thần Y lúc này đang đứng ở giữa gian.
- Nàng vẫn còn đứng đây – Dương Tiêu Phong nói, ánh mắt không giấu vui mừng - Hẳn đã có quyết định?
Nữ Thần Y cúi đầu lặng lẽ nhìn sàn gạch, thầm nhận định những vết thương trên thân thể đã bớt đau, nhưng vết tích trong lòng giày xé khi nghĩtới từ đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vu-thanh-trieu-quyen-2/2223409/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.