Cách đó một dãy hành lang, có người cũng đưa đôi mắt u ám nhìn giông tố.Tuy gian phòng đông đủ nhưng lòng ngỡ vũ trụ bao la chỉ còn mỗi mìnhchàng.
Lúc này bên ngoài cửa sổ tuyết nhẹ rơi. Cố Cung im lìm. Tuyết mới hòamớ tuyết cũ dưới đất phủ thành tấm thảm trắng dày mấy tấc.
Một dáng người cao lớn trụ cạnh ang sứ men xanh cao đến thắt lưng, trong ang cắm lỏng chỏng mười mấy cuộn thư họa. Tai nghe tiếng Dung ma maluận bàn với các a hoàn về sự quyết định của Nữ Thần Y, Dương Tiêu Phong không phản ứng gì, mắt điềm nhiên ngó ra cửa sổ.
Từ chỗ chàng đứng, thái hoàng thái hậu chỉ trông thấy nét mặt nhìnnghiêng. Ánh sáng lọt qua những ô cửa lục lăng rọi lốm đốm trên mặt, bàchẳng rõ cảm xúc chàng thế nào.
Thái hoàng thái hậu tay cầm tách trà hạt sen, mắt lia sang pho tượngphật Quan Âm nhưng đầu óc lan man ám ảnh bởi thân hình khôi vĩ hùngtráng, sắc diện tỏa sáng, không đáng hãi mà có uy, dáng dấp kiên quyếtquả đoán, khí phách áp đảo nhân sinh.
Thái hoàng thái hậu bất chợt giật nẩy mình “Phủ Viễn tướng quân quả thật có phong phạm của bậc anh hùng tài lược. Hơn nữa, y sở hữu tướng tácủa đấng quân vương!”
Càng quan sát Dương Tiêu Phong, thái hoàng thái hậu càng run rẩy. Nướctrà trong tách suýt bắn tung tóe ra ngoài. Xong nhanh chóng lấy lạiđiệu bộ thủng thỉnh, bà chiêu trà dưng đôi chân muốn vội vã đi tìm chiếc ghế ngồi ở nơi lánh xa.
Rồi bất giác mỉm cười, thái hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vu-thanh-trieu-quyen-2/2223408/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.