Doanh trại.
Giờ Mùi. Trời xế trưa. Dưới ngàn mây chơi vơi có chiếc bóng hồng lượn lờcạnh hàng dương liễu. Một mình quạnh hiu. Vài canh giờ trước đó, chiếcbóng cũng đứng tại nơi này giương cặp mắt phượng hoàng trông vời xa xôi, tai cố lắng nghe tiếng vó ngựa xông pha muôn trùng diệu vợi.
Đứng đợi thêm một lát, chiếc bóng cô quạnh ngồi trên phiến đá xanh. Đôi taython dài áp lên ngực, lòng vừa phập phòng vừa hoang mang. Nàng khẩn xinlàn gió đông mang ra biên khu lời nguyện cầu bình an vạn hạnh.
Đang hồi vọng phu ải, chợt thấy bụi mù tung bay. Khóe môi trái tim chưa dámcười. Phải chăng đấy là đoàn binh lính triều đình tiến quân hay chính là người xưa trở về để suốt đời cùng nàng đan tay, cùng nàng sánh vai ancư nơi rừng xa vạn lý?
Trận giao tranh ở chân núi Tông Quy kết thúc bằng màn chiến thắng oanh liệt. Trời không phụ người lành. Tay vén cành dương liễu, hai hàng lệ lã chãtuôn. Nữ Thần Y kịp thời trông thấy vóc dáng phu quân. Tần Thiên Nhâncùng đội trưởng đội hai dẫn đoàn binh mã khải hoàn từ hướng bắc.
Giai nhân vừa chạy đến đối diện vừa hớt hải gọi to tên người yêu dấu. Nàngvội vã suýt bao lần vấp ngã. Tim chinh nhân mở rộng đón tân nương. NữThần Y mặc kệ hai hàng lệ trào tuôn. Tay làm lược, Tần Thiên Nhân chảilàn tóc rối. Thấy toán quân nháy nhau mỉm cười, Nữ Thần Y thẹn thùng lau khô dòng lệ rồi cúi đầu nâng vạt áo mân mê. Tần Thiên Nhân nghe lòngchàng thương mến tràn trề…
---oo0oo---
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vu-thanh-trieu-quyen-1/2899267/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.