Giang Nam, giờ Tuất.
Dương Tiêu Phong không trở về phủ tri huyện an nghỉ. Rời khỏi Hắc Viện, đạitướng quân đi một vòng chung quanh thị trấn chiêm ngưỡng vùng đất đaisông nước khuynh thành.
Giang Nam về đêm huyền hoặc phong lưu, hoàn toàn khác xa chốn phồn vinh củathành đô phương Bắc. Hễ mỗi lần trăng lên là tấp nập lồng đèn hoa đăng.Hai bên đường dập dìu tài tử giai nhân. Cứ mỗi ngã tư là một tửu lầu.Bên hông tửu lầu tụ tập từng toán hồng nhan môi son má phấn.
Ở một ngã tư, cách Hắc Viện học đường chừng một dặm có năm nàng tú nữđứng đong đưa khóe mắt gợi tình với đám thanh thiếu niên ăn nhậu trongtửu lầu. Họ nghệch mặt khi phát hiện một chàng hiệp khách diện mạo kiệtxuất đang thả bộ tà tà ngang qua. Gương mặt khôi ngô và tướng tá anh hào của người nam nhân này có thể nói là không thua kém gì Tần Thiên Văn.
Dương Tiêu Phong lúc đó đang khoác dân phục nên họ không hề hay biết thânphận đặc biệt của chàng. Không ai đoán được chàng, một người khách quađường, lại có tuyệt chiêu phóng phi đao bách phát bách trúng. Và họ càng không thể nào nhận diện chàng chính là mệnh quan nhất phẩm của triềuđình Mãn Châu, người đã và đang được Khang Hi trọng dụng ban hầu phongtướng.
Thấy chàng lãng tử sở hữu tầm vóc bảnh bao hơn cả Lý Tầm Hoan, còn phongcách thì vượt trội Sở Lưu Hương, năm nàng tú nữ đam mê tới mức cung tayđấm lưng nhau thùm thụp. Ngay cả bầy thiếu nữ con nhà lành đang dạo phốcũng không khỏi dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vu-thanh-trieu-quyen-1/2899222/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.