Thấy anh bước xuống cầu thang, tuy Tiêu Chi Phụng có chút lo lắng nhưng con người vốn thâm độc nên chẳng hề có ý định nhận lỗi. Trái lại, cô ta còn nghĩ cách để bao biện cho hành vi nông nỗi của mình. 
- Chú à mọi chuyện không như chú nghĩ đâu, là chị ta muốn đuổi cháu về nên cháu mới... 
Điều Tiêu Chi Phụng vừa nói rõ ràng là giả dối, nhưng cô ta cũng chẳng ngại đổ oan cho người khác chỉ để nhận phần đúng về mình. 
- Cháu đừng biện minh, Dược Khuê không bao giờ tỏ thái độ như vậy, chỉ có vấn đề nằm ở cháu. 
Anh đứng trước mặt cô ta và bênh vực cho người con gái khác, hình ảnh này của Bạch Phong Lĩnh, suốt nhiều năm quen biết anh, Tiêu Chi Phụng thật sự chưa từng thấy qua. 
- Chi Phụng mà chú biết không phải cô gái viện cớ nói dối như bây giờ. Dược Khuê chẳng làm gì cháu, tại sao cháu lại đối xử với cô ấy như vậy? 
Anh hỏi thẳng thì Chi Phụng cũng không muốn giấu giếm, căn bản cũng chẳng thể rút lui mà chối tội được nữa. 
- Phải, là cháu cố ý, vì cháu ghét chị ta. Trước đây chú chỉ yêu thương mỗi cháu, đùng một cái chị ta xuất hiện, chú dành hết sự quan tâm cho người phụ nữ đó, trong khi chị ta lại chẳng phải con cái nhà danh giá, xuất thân vô cùng tầm thường. Chị ta có gì hơn cháu? Mẫu bạn gái của chú sao lại thấp kém như vậy? 
Đến cả Bạch Phong Lĩnh mà cô ta cũng không biết tiết chế lời nói, anh không muốn nhiều 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vien-ha-dung-mo-buong-tha/419469/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.