Tuy anh bảo là đưa cô đi mua đồ nhưng thực tế chỉ toàn do anh lựa chọn, căn bản Dược Khuê cũng không muốn mua, cô có vẻ rất miễn cưỡng khi đi cùng anh. 
Lúc ngồi trên xe, anh nhắc lại lần nữa về chuyện quan trọng: 
- Chúng ta sẽ đăng ký kết hôn trong vài ngày tới. 
Việc hôn nhân hệ trọng cả đời người nhưng anh nói đơn giản như thể ra chợ mua một con cá. Dẫu cô biết rõ đây là hợp đồng hôn nhân, nhưng dù sao việc cả hai cầm bút ký vào giấy đămg ký kết hôn là thật. Cuộc đời cô sẽ được đánh dấu đã trải qua một lần đò. Dược Khuê không thể suy nghĩ thoáng đến mức xem như đây là một chuyện rất nhỏ trong cuộc đời mình. Phụ nữ bao giờ cũng thiệt thòi hơn đàn ông, nhưng kẻ không sâu sắc như anh dù cô có nói cũng bằng thừa. 
- Tôi cần suy nghĩ thêm. 
Nghe đến đây, anh liền hằn giọng, thái độ gay gắt tỏ rõ sự không hài lòng: 
- Tôi đã nói rất rõ nhưng xem ra cô cứng đầu thật. Cái thai trong bụng cô là con tôi, đứa nhỏ xứng đáng thừa hưởng phần gia tài thuộc về nó. Cô nên biết nắm bắt cơ hội, nghĩ thông suốt một chút thay vì cứ chần chừ. 
Cô im lặng vài phút, muốn ngẫm nghĩ lại một chuỗi sự việc đã qua cũng như lời anh vừa nói. Tuy nhiên Dược Khuê vẫn không tìm thấy lối thoát để tâm mình được thảnh thơi. 
- Thật lòng tôi không muốn kết hôn, hơn nữa tôi còn chẳng biết lý do vì sao anh muốn cưới tôi nên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vien-ha-dung-mo-buong-tha/419450/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.