Sáng hôm sau, khi Vu Duyệt vẫn đang cuộn tròn trong chăn say giấc thì mơ hồ nghe thấy tiếng nói chuyện ngoài phòng khách, dường như ngày hôm qua, Ngụy Trì Vũ làm cô liên tục 2 tiếng mệt mỏi, cô mê man ngủ lịm đi. Loáng thoáng nghe thấy tiếng mở cửa phòng, cô cố gắng mở to đôi mắt lèm nhèm vì buồn ngủ kia, mơ hồ thốt ra một câu không rõ nghĩa. Ngụy Trì Vũ nhìn bộ dang này của cô, trong lòng mềm như nước, cô gái này luôn đem đến cho anh cảm giác giống như mèo nhỏ chỉ muốn cưng chiều. Anh cười khẽ, đến bên giường cô ngồi xuống, tìm được cô trong lớp chăn dày cộm. Thoáng bất đắc dĩ, mùa hè, bật điều hoà lạnh thế này, lại đắp chăn, sẽ cảm mất. Anh thấp giọng kêu một tiếng:
-Tiểu Vu?
Vu Duyệt nghe giọng của anh, lí nhí "dạ" một tiếng, nhưng mắt vẫn đang nhắm chặt. Anh bật cười, vuốt lại mái tóc dài toán loạn xoã ra trên giường kia, ghé vào tai cô, thì thầm:
-Mèo nhỏ của anh, dậy nào.
Vu Duyệt chầm chậm mở mắt, thấy anh ngồi trước giường, khuôn mặt gần trong gang tấc, cười:
-Anh đến rồi sao, Trì Vũ?
Ngụy Trì Vũ ôm lấy khuôn mặt cô, hôn lên đôi môi hơi khô kia, liếm nhẹ:
-Dậy nhé?
Vu Duyệt "ừm" một tiếng, lười biếng để anh xốc mình dậy, mềm oặt ngồi trong lòng anh, lưng tựa vào lồng ngực ấm nóng, anh vòng tay ôm lấy thắt lưng vô, như có như không vuốt ve nhè nhẹ, vùi mặt vào hõm cổ cô, hít sâu mùi hương chỉ có trên người con gái anh yêu, thì thầm:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-tung/125645/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.