Vu Duyệt lười biếng tựa cằm vào vai anh, để anh bế mình ra ngoài, theo bước chân lên xuống của anh, nơi đó của cô lại như có như không ma sát vào gậy th*t của anh. Làm sao cô có thể không nhận ra nó lại "thức tỉnh" rồi chứ.
Ngụy Trì Vũ đặt Vu Duyệt xuống giường nhìn cô chăm chú rồi thở dài:
-Làm sao đây, "tiểu Ngụy" vẫn chưa chịu mềm xuống, anh khó chịu lắm.
Nói rồi lại cọ cọ mặt vào hõm cổ cô. Hiếm khi Ngụy Trì Vũ bày ra bộ dáng trẻ con này trước mặt, Vu Duyệt bật cười ôm lấy cổ anh, hôn nhẹ lên đỉnh đầu, học theo anh cất giọng cưng nhiều:
-Hay là em giúp anh nhé, mèo nhỏ của em?
Ngụy Trì Vũ ngẩng đầu, lấy lòng:
-Thật sao?
Nói rồi nhanh chóng bắt lấy tay cô, sờ vào "tiểu Ngụy" đã sớm ngóc đầu dậy, Vu Duyệt làm theo ý anh, vuốt nhẹ đỉnh đầu tròn ấy, rất nhanh đầu ngón tay đã cảm nhận được chất nhờn tiết ra từ gậy th*t nóng hổi. Ngụy Trì Vũ thở gấp,xốc Vu Duyệt ngồi dậy, thăm dò:
-Được không em?
Làm sao cô có thể không hiểu ý anh chứ? Vu Duyệt một tay dùng sức vuốt ve gậy th*t to dài kia, tay còn lại mân mê hai viên ngọc phía dưới. Nơi đó của anh sạch sẽ, Vu Duyệt cúi đầu ngậm lấy đỉnh đầu hồng nhạt kia vào trong miệng. Ngụy Trì Vũ bật ra một tiếng thở dài, vuốt tóc cô như động viên. Vu Duyệt buồn cười, hàm răng khẽ cắn thật nhẹ, anh hơi đau, nhẹ giọng:
-Tiểu Vu ngoan, đừng dùng răng.
Vu Duyệt dùng lưỡi liếm láp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-tung/125644/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.