Tôi tên là Lý Tiêu. Tôi chỉ còn sống được ba tháng nữa.
6 tiếng trước khi tôi gặp cô ấy ở quán bar Modu, bác sĩ Trần khuyên tôi đừng trì hoãn nữa, phải điều trị hoá trị càng sớm càng tốt.
“Hoá trị thì sẽ cầm cự được bao lâu?”
“Một hoặc hai năm.”
“Nếu không hoá trị?”
“Ba tháng”
Tôi nói, tôi chọn ba tháng!
Tôi không muốn dựa vào máy móc để tiếp tục cuộc sống trên giường bệ.nh, tôi muốn được sống như một người bình thường.
Khi bước ra khỏi bệnh viện, tôi đã nghĩ rằng bản thân rất ngầu nhưng trong lòng rất khó chịu, khó chịu đến mức muốn đập phá mọi thứ trước mặt mình.
Thậm chí vào đêm hôm đó, tôi đã tồn tại ý nghĩ muốn t.ự t.ử.
Do đó, 2 giờ trước khi gặp cô ấy, tôi đã đứng trên ban công căn hộ của mình.
Tôi là đứa con ngoài giá thú chưa từng được gặp mặt cha mình lấy một lần, sau khi mẹ tôi qua đời, tôi gần như không còn luyến tiếc gì thế gian này nữa.
Nhưng khi vừa định bước thêm một bước, tôi chợt nhớ ra hình như bản thân còn rất nhiều việc phải làm.
Trong 7 hoặc 8 năm qua, tôi chỉ chăm lo gây dựng sự nghiệp, mỗi ngày có vô số email và cuộc họp phải xử lý, tôi không thể ngủ quá ba ngày một tuần. Thật vất vả mới tích lũy được khối gia sản như hiện tại nhưng ông trời không cho tôi sống tiếp.
Tôi đã lập ra một danh sách.
Khi đọc "The Bucket List” của Nicholson
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-tung-va-buong-tha/2685432/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.