Chiều hôm sau, tôi bị đánh thức bởi mùi thức ăn từ nhà bếp toả ra khắp nơi.
Khi đứng dậy bước ra khỏi phòng ngủ thì đã thấy trên bàn bày sẵn vài món ăn, giản dị mà hấp dẫn. Tôi lặng lẽ bước vào bếp, dường như cô ấy không để ý đến, vẫn tất bật nấu nướng.
Trên người mặc một chiếc áo phông màu đen, đôi chân thon dài để trần, đeo tai nghe, ngâm nga hát ca và thỉnh thoảng còn bắt chéo chân nhịp theo điệu nhạc.
Góc nghiêng khuôn mặt của cô ấy rất đẹp.
Tôi không muốn làm phiền nên chỉ âm thầm quay trở lại phòng khách và viết một dòng khác vào danh sách những việc cần làm của mình.
“Hoàn thành những điều trên cùng với cô ấy.”
Khi rời khỏi phòng bếp, cô ấy giật mình khi trông thấy tôi. Rất nhanh mặt đã đỏ lên:
“Nhà của anh… có rất nhiều nguyên liệu”, cô ấy có vẻ hơi ngại.
Tôi nói: “Thường ngày sẽ có người giúp việc đến nấu ăn.”
“Ồ”
Nói xong, cô ấy uống một ngụm nước rồi hướng theo phòng bếp mà đi trở vào.
“Này”, tôi gọi cô ấy, “Tháng sau anh sẽ đi du lịch, em có muốn đi cùng không?”
Cô ấy sững sốt mất một lúc, “Để làm gì, chăm sóc anh à?”
“Không phải, đi du lịch một mình chán lắm nên mới muốn rủ thêm bạn bè đi cùng.”
Cô ấy cố gắng nén cười, “Để em nghĩ đã, ngày kia em còn có một bài kiểm tra.”
Đột nhiên vẻ mặt của cô ấy thay đổi, “Ồ, thịt mềm lắm!” Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-tung-va-buong-tha/2685431/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.