Người quản lý này tên Vu Phong. Ở thành Thanh đây là một khách sạn có chút danh tiếng, bởi vì thức ăn rất đặc sắc, trang hoàng cũng lịch sự tao nhã, làm ăn tất nhiên là tốt.
Khách sạn này kinh doanh được hơn tám năm, cho tới bây giờ cũng chưa từng phát sinh chuyện gì to lớn.
Tối hôm qua Nghiêm Long Uyên gọi điện thoại tới, Vu Phong lập tức phát mộng. Như thế nào cũng không nghĩ tới, vị này ở trong giới hắc đạo của tỉnh là người tiếng tăm lừng lẫy, cư nhiên lại gọi điện thoại tới cho mình!
Nhưng sau khi hắn biết được khách sạn của mình có người chết, sợ tới mức trái tim như muốn ngừng đập!
Gian phòng đó là chủ tịch Hoa Hạ tập đoàn cùng đương gia An Thân hội dùng cơm, làm sao có thể chết người? Hắn có hay không đắc tội hai người này, bị vu hãm?
Hơn nữa, chưa nói việc buôn bán kiêng kị người chết, chính là nhà ở bình thường có người chết, cũng rất xui xẻo.
Tuy rằng Nghiêm Long Uyên có nói qua, chuyện này An Thân hội sẽ phụ trách xử lý, không cần hắn đến, nhưng hắn vẫn nhanh chân chạy đến khách sạn.
Nhưng người của An Thân lúc này lại chận ở bên ngoài, ai cũng không cho vào. Mãi đến rạng sáng, khách sạn không tiếp tục kinh doanh, bọn họ mới đưa thi thể ở bên trong ra, theo hướng cửa sau, bỏ lên xe. Thi thể được gói thành hành lý to, Vu Phong không nhìn ra hình dáng gì nữa, nhưng là biết nâng ra năm sáu gói.
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-thuy-su-trung-sinh-chi-thien-tai-than-con/2704304/quyen-2-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.