Chú có thể, hay là chồng cô có thể? 
Một câu, khiến cả hai nhà không nén được giận trên mặt . 
“Anh cả, anh nói vậy là có ý gì!” Bị nói đến chồng mình, Hạ Chí Mai liền thay ngay tư thái nghiêm túc, đứng lên, “Anh Xuân Huy làm ăn buôn bán nhiều năm như vậy, luận từng trải hay kinh nghiệm, dù sao cũng già dặn hơn so với đứa nhỏ Tiểu Thược này đi? Chúng em chỉ có ý tốt nhắc nhở vợ chồng anh đừng có quá tin người, ý tốt lại bị anh coi như là rác rưởi như vậy sao?” 
“Luận tư lịch hay kinh nghiệm, tôi cũng tin rằng Xuân Huy giỏi hơn so với Hạ Thược”. Hạ Chí Nguyên gật đầu, ăn ngay nói thật, Lưu Xuân Huy ngồi bên cạnh Hạ Chí Mai nghe vậy vẻ mặt mới tốt lên một chút, nhưng Hạ Chí Nguyên cũng chuyển đề tài, “Nhưng hiện tại anh cũng hỏi một câu, các cô chú so với tổng giám đốc Tôn cùng tổng giám đốc Trần thì thế nào?” 
Hạ Chí Đào nhíu mày, “Anh cả, anh so sánh bọn em với bọn họ làm cái gì? Tiểu Thược mới là chủ tịch của công ty. Thân là chủ tịch, cháu nó còn không bằng với anh rể hai? Đừng nói cháu nó so ra kém anh rể hai, luận sự từng trải so ra cũng không bằng cả em! Bọn em, tốt xấu cũng vẫn là người trong nhà, cách gần. Người ngoài cho dù có năng lực thế nào, anh cũng có thể tin tưởng được sao?” 
“Vậy ý của cô chú là, chức vị chủ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-thuy-su-trung-sinh-chi-thien-tai-than-con/2704199/quyen-1-chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.