Bói toán của tiên gia, tất nhiên sẽ không rườm rà giống như người phàm, cần phải mượn vật bên ngoài, như bọn họ nói là “sinh vật không gian”. Điểm này Kiều Quảng Lan đã nghe qua từ trong thần thoại nhưng xưa nay chưa từng thấy, lúc thấy Tạ Trác lấy cây thăm trúc này ra, mới bỗng dưng nhận ra. 
Kiều Quảng Lan nói: Oa, anh.." 
Tạ Trác vì muốn đưa đồ cho Kiều Quảng Lan, nên rướn ra bên ngoài nhiều hơn để thăm dò, xíu chút nữa thì rớt ra từ túi của Kiều Quảng Lan, hắn vội vàng cẩn thận nâng lên, đem gấu nhỏ nhét trở lại, tâm can đang thổn thức nhất thời cũng tan thành mây khói. 
Ây, trâu bò thì sao chứ? Còn không phải cũng bị biến thành cái món đồ chơi nhỏ này sao, đúng là rầu thay anh mà. 
Điện thoại vẫn đang livestream động tác Thôi Như Chính bên kia, Kiều Quảng Lan nhân cơ hội liếc chữ trên cây thăm trúc, mi tâm ngưng lại. 
Trên cây thăm ghi “Huyền đức rời Hứa Đô.” 
Ngón tay Kiều Quảng Lan lướt qua dòng chữ, hơi trầm ngâm —— Hắn là người trong nghề, vừa đọc đã biết được nó đang muốn nói đến cái gì. Đó là sự kiện năm đó Tào Tháo điều quân xuống phía Nam, buộc Lưu Bị rời khỏi đô thành, nhưng bản thân Lưu Bị không gặp nguy hiểm gì đến tính mạng, thậm chí bởi vì làm người khoan dung độ lượng, lúc rời đi còn có hơn mười vạn người nguyện ý đi theo. 
Vì vậy, ý nghĩa của quẻ thăm là lúc đầu sẽ gặp chút khó khăn nhưng về sau mọi thứ sẽ thuận lợi, tuy rằng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-thuy-dai-su/895600/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.