"Ây da, em không sao chứ? Đừng làm thầy sợ." Thầy Tống đứng bên cạnh giường bệnh, dáng vẻ lo lắng quan sát người nằm trên giường vừa mới mở mắt ra.
Phong Túc cảm thấy khó hiểu, tại sao cậu lại quay về trường rồi? Không phải cậu bị ngất ở lề đường à? Thái độ của thầy Tống cũng không đúng cho lắm nha.
"Trì Hạc, em không sao đấy chứ?"
Phong Túc nhìn thái độ của thầy Tống cùng với cái tên xa lạ trước mắt có chút bàng hoàng. Lập tức nhảy xuống khỏi giường chạy vào nhà vệ sinh trong phòng y tế soi gương.
Đệt, thế quái nào cậu biến thành Trì Hạc rồi?
"Trì Hạc, em đừng cử động nhiều." Thầy Tống cực kỳ lo lắng nhắc nhở.
Không, bây giờ cậu chỉ muốn tát bản thân một cái để xem có phải là mơ hay không mà thôi.
Con mẹ nó, thật phi lí mà.
"Tiểu tử em có chỗ nào không thoải mái không? Uống chút nước đi, có đau đầu hay không?" Thầy Tống vừa ân cần hỏi han vừa tự tay rót nước cho cậu.
Mẹ kiếp, cái ánh mắt trìu mến của thầy ấy làm cho cậu nổi hết cả da gà lên rồi.
Trì Hạc bên bệnh viện cũng vừa tỉnh lại, đập vào mắt là nền nhà trắng toát.
Phòng y tế của trường trần nhà đều trắng như vậy sao?
Đưa mắt sang bên cạnh thì giật hết cả mình, các bác sĩ vây quanh hắn quan sát hắn giống như đang nhìn thú cảnh vậy đấy.
???
Tình huống quái quỷ gì đây?
May mà không sao, học sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-thanh-hac-le/2724154/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.