Những ngày sau đó không ai dám đến gần Trì Hạc hay Phong Túc nữa. Bởi vì tiếng xấu đồn xa cho nên bọn họ đi đến đâu cũng nhận thấy những ánh mắt của người trong trường nhìn họ rất kì lạ. Nhưng cả hai đều thoải mái với điều đó, cho dù thế nào đi nữa cũng thật may là bọn họ không gặp rắc rối gì nữa rồi.
"Đó không phải đàn em ngành kinh tế sao? Sao cậu ta lại ở khoa Y?"
"Chắc là đang chờ bạn trai đấy."
"Đùa gì vậy chứ."
Vừa dứt câu đã thấy Phong Túc nắm lấy tay Trì Hạc đi khỏi khoa rồi. Gần đây ca ca của cậu quá bận, cho nên cậu thường xuyên đến đón hắn. Chỉ sợ hắn mệt quá mà không về được thôi.
"Túc không cần phải đến đón anh đâu."
"Em muốn đón anh mà." Phong Túc nắm lấy tay hắn, giả bộ ủy khuất cúi đầu xuống nói.
Trì Hạc thật sự là hết cách với cậu rồi, có người yêu dễ thương thế này thì sao hắn cảm thấy mệt được chứ?
Sau đó, Phong Túc lúc nào cũng có mặt đúng giờ ở khoa Y để chờ Trì Hạc. Người xung quanh đều nhìn họ bằng ánh mắt ngưỡng mộ, bởi vì bọn họ phát ra mùi ngọt ngào của tình yêu. Thật đấy, hai người họ lúc nào cũng vô cùng tình cảm luôn.
Vốn tưởng năm nhất tình cảm mặn nồng thế thôi, sang năm hai sẽ phai nhạt. Nhưng không hề, bọn họ ưu tiên đối phương hơn bất cứ thứ gì. Vừa yêu đương, vừa học giỏi, không ai làm lại bọn họ cả.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-thanh-hac-le/2724039/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.