Trì Hạc ở nước ngoài ngày nào cũng chờ Phong Túc rảnh rỗi để gọi điện nhìn cậu. Nhưng mấy tuần nay hắn gọi thì cậu đều báo bận, ngay cả khi gọi cho Phong Niên anh ấy cũng không chịu nói cho hắn biết.
Bây giờ tâm trạng của hắn cực kỳ tệ, tệ đến mức có thể đánh người luôn rồi. Ngay cả lúc hắn lên lớp cũng không thể tập trung được. Bắt đầu nghĩ ngợi linh tinh.
Phong Túc bên này cả tuần vừa qua đi khảo sát thị trường mệt đến mức đêm về đến nhà là ngất ngay trên giường cho nên Trì Hạc có gọi bao nhiêu cuộc cậu cũng không thể bắt máy được. Đến khi tỉnh dậy thì mới biết là Trì Hạc gọi nhỡ rất nhiều cuộc nhưng cậu lại nghĩ đến việc hắn đang bận thực tập thì cũng chẳng gọi lại nữa.
"Túc à, sao không nói với Trì Hạc. Thằng bé lo lắm đấy."
"Em muốn cho cậu ấy một bất ngờ, hôm nay là sinh nhật của cậu ấy mà." Phong Túc mặt mày rạng rỡ cười tươi nói.
Phong Niên nghe thế thì chỉ biết thở dài. Trong lòng thầm nghĩ Trì Hạc chắc chắn sẽ vui nhưng kèm theo đó thằng em trai này của anh sẽ bị đối phương hành ra bã. Vẫn quá là nông nổi rồi Túc ạ.
Qua một tuần này Phong Túc không liên lạc được, lúc liên lạc được với Trì Hạc thì cậu lại sắp phải lên máy bay nên đành ngậm ngùi tắt máy đi.
Phong Niên cực kì không hiểu, tại sao em trai anh lại tốn công tốn sức chạy tới chạy lui để thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-thanh-hac-le/2724038/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.