- Long sư huynh nhị trưởng lão cho mời.
Vừa mới tiến vào phòng liền nhìn thấy sư phụ hắn ngồi một bên đang mỉm cười nói chuyện với một phu nhân thầm nghĩ không lẽ hôm nay sư phụ hắn lại động xuân tâm.
- Tiểu Thiên người mau vào đây xem ai đến tìm người nè.
- Thiên nhi.
Đông Phương Phượng Nghi vừa nghe nhị trưởng lão nói liền quay người lại nhìn thấy hài tử mình đang đứng trước của liền chạy đến.
- Tiểu tử người đi lâu như vậy mà không biết về nhà sao? Không lẽ quên mẫu thân của người rồi sao?
Long Thắng Thiên bị ôm đến choáng váng trong lòng lại ấm áp.
- Mẫu thân sao người lại đến đây?
Long phu nhân nghe hắn hỏi cười tươi như hoa nói.
- Còn không phải nhớ tên tiểu tử người sao?
Nhan Như Ngọc đứng một bên tâm tình kích động toàn thân rung rẫy hai tay nắm chặt nước mắt không tự chủ tràn ra nàng cuối cùng cũng gặp được hắn tình cảm trong lòng bùng phát chỉ muốn tiến lên ôm lấy hắn.
- Mẫu thân sao người biết ta ở đây?
- Ta có thể không biết sao?
Nàng nói xong lại gõ đầu hắn một cái.
- Tên tiểu tử nhà người như không lại rời đi phụ thân người sợ người gặp nguy hiểm nên phái người đi theo.
Sao khi nói chuyện được một lúc hắn mới chú ý bên cạnh vẫn còn một nữ tử đi theo mẫu thân mình, lúc đầu hắn chỉ tưởng nàng là nha hoàn nhưng nhìn kĩ lại thấy dáng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than/2425807/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.