Chương trước
Chương sau
Long Thắng Thiên nhìn mẫu thân rời đi, sao đó lại liếc nhìn Nhan Như Ngọc thấy nàng cũng lén nhìn sang, hắn cười hắc hắc đi lại.

- Tiểu nhân thỉnh an Long thiếu phu nhân.

Nhan Như Ngọc da mặt mỏng làm sao chịu được hắn trêu chọc nàng nhìn xung quanh không thấy ai, lườm hắn một cái sao đó chạy về phòng mặt kệ Long Thắng Thiên hô loạn.

- Ngọc nhi mấy ngày nay có nhớ ta không?

Long Thắng Thiên tiến vào phòng liền kéo nàng vào ngực hỏi. Nhan Như Ngọc bị hắn làm cho giật mình hai tay đẩy ngực hắn không cho tiếp cận mình gắt một tiêng.

- Không có.

- Thật sự không có sao?

Nàng nhìn vẻ mặt hắn thay đổi trong lòng cảm thấy hả giận, ai bảo dám trêu chọc mình trước mặt nhiều người. Long Thắng Thiên thấy nàng không nói nữa liền thở dài.

- Xem ra là ta tự mình đa tình, lúc nào cũng nhớ đến nàng, nhớ nụ cười tỏa nắng, nhớ đôi mắt long lanh, nhớ đôi môi anh đào, ta càng nhớ dáng người nóng bỏng lúc nàng cởi áo xong… AA.

Hắn đang thao thao bất tuyệt liền bị nàng bịt miệng lại, Nhan Như Ngọc đang chăm chú lắng nghe nhưng càng nghe càng không ổn làm sao hắn có thể nói ra lời lưu manh như vậy. Long Thắng Thiên nhìn nàng mặt đỏ đến mang tai hắn nhây tiếp.

- Ngọc nhi nàng thật sự không nhớ ta sao?

- Thật ra thì có một chút, chỉ có một chút.

Hì hì đối phương đã lùi thì ta phải tiến.

- Một chút, cụ thể là bao nhiêu?

Nhan Như Ngọc cuối đầu nói.

- Thì chỉ có một chút.

- Nhưng ta muốn biết cụ thể là bao nhiêu?

Lúc hai người đang nhây thì gia đinh đi đến nói cha hắn triệu kiến, Long Thắng Thiên đáp một tiếng sao đó nhìn Nhan Như Ngọc cười hì hì nói.

- Ngọc nhi đây là quà mà thiếu gia ta đã thiên tân vạn khổ mới giành được, nàng trước thử xem có thích không bây giờ ta phải đi gặp cha chồng nàng đây.

Long Thắng Thiên lấy y phục, trang sức của Tử Yên để tặng cho nàng sao đó liền đi đến thư phòng, Nhan Như Ngọc nhìn một đóng lớn y phục cùng trang sức đến choáng, trong lòng lại thấy ngọt ngào, hạnh phúc.

Nam đô, Lý phủ.

Lý Thanh Sơn nhìn hai đứa con của mình trong lòng dân lên một cổ tự hào con của hắn một văn một võ đều tai cao hiếm có khó ai sánh được.

- Phong nhi sứ giả Bắc Sơn tiểu quốc sắp tới lần ta giao cho con tiếp đoán, Nam nhi tam muội người truyền tin về đã lo liệu xong tấc cả ngày mai người liền đi Thanh Hà tiên môn.

- Vâng, thưa cha.

- Nếu kế hoạch thành công thì Lý gia chúng ta sẽ trở thành bá chủ của Nam Sơn tiểu quốc này.

Lúc này ngoài cửa có tiếng gia đinh vang lên.

- Lão gia, có Trần Phương công tử cầu kiến.

- Cho vào.

Lý Thanh Sơn nhíu mài tại sao Trần Gia lại phái người đến giờ này chẳng lẽ kế hoạch có biến?

- Bái kiến Lý đại nhân.

- Không cần đa lễ không biết tiểu Phương đến đây là có chuyện gì?

- Trần Phương đến để thông báo với Lý đại nhân, theo tin tức Trần gia chúng ta thu thập được thì Nam Sơn lĩnh xuất hiện một cây thanh tâm thảo cấp năm.

Lý Thanh Sơn khẽ nhíu mày.

- Tin tức này chính xác chứ.

- Đại nhân yên tâm hoàn toàn chính xác.

- Vậy Trần huynh là muốn hoảng lại kế hoạch tại Nam Sơn lĩnh để tranh cướp thanh tâm thảo sao?

- Lý đại nhân đúng là đoán việc như thần, ý gia phụ chính là như thế.

- Được, ta đã biết.

- Vậy tiểu tế xin cáo từ.

Tiễn Trần Phương đi Lý Phong quay lại nói.

- Phụ thân việc này tại sao lại trùng hợp như vậy?

- Hừ, có khả năng có người đang âm thầm giở trò nhưng mà nếu thanh tâm thảo này là thật thì lại vô cùng khó giải quyết, một cây thanh tâm thảo cấp 5 có khả năng tạo ra một linh vương việc này có chút phức tạp.

Lý Thanh Sơn cũng động tâm, tứ đại gia tộc mỗi nhà đều có linh tướng đỉnh phong tọa trấn, bất kì một ai tiến vào linh vương đều có thể đặt ngang hàng với hoàng tộc, chiến lực của một linh vương không phải chỉ vài linh tướng là có thể so được nếu hắn có được cây thanh tâm thảo thì…

- Phong nhi, Nam nhi truyện này ta sẽ phái tử vệ đi làm các con không cần nhúng tay vào cứ theo kế hoạch mà làm.

- Vâng, hài nhi đã rõ.

Nam đô, Long phủ.

Long Thăng Thiên bước vào thư phòng, vẫn như thường lệ Long Phá Thiên vẫn ngồi nơi đó an tĩnh làm việc nhưng vẫn làm cho người ta khi nhìn vào cảm thấy uy nghiêm, tôn kính.

- Không biết phụ thân gọi hài nhi tới có việc gì?

Long Phá Thiên liếc hắn hỏi.

- Người bây giờ đã là tu vi gì rồi?

- Hài nhi đã là linh sĩ cấp 9 sơ kì.

- Lần này người đi hắc ám sâm lâm, đầu tiên đến động hồ trục vớt linh thảo tiếp theo lại chiến đấu hầu kê, sao đó lại tiên vào vô ảnh cốc thu được cơ duyên lớn trên đường trở về lại đột phá đến linh sĩ cấp cao ta không nghĩ đứa hài nhi vô dụng của ta có thể làm được.

Long Thắng Thiên cảm thấy lạnh cả người đúng là người trong đại gia tộc không ai đơn giản hết ở địa cầu hay ở đại lục cũng vậy, hắn nhìn Long Phá Thiên vẫn đang làm việc ngay cả đối với truyện sống chết của con trai mình cũng không quan tâm đúng là không đơn giản chút nào, khoang đã nếu như hắn biết toàn bộ chuyện của mình vậy hắn có biết chuyện con hắn bị một con gấu đập chết không, mặt kệ liều một phen vậy.

- Phụ thân nói đúng, nếu như là ta trước đây không thể nào làm được, nhưng hài nhi lại được một kì ngộ vô cùng kinh người, không biết người còn nhớ lúc trước ta đã từng bị một con hắc hùng đánh trúng không?

Long Phá Thiên khẽ nhíu mày hắn cũng nhận được tin tức này vì vậy mới bắt đầu hoài nghi nhi tử mình một người bình thường nào có thể chịu một đòn của yêu thú chứ đừng nói đến đứa con vô dụng của hắn.

- Nói tiếp.

- Trong lúc hài nhi bất tỉnh thì trong đầu lại hiện lên những hình ảnh kì lạ, một thời gian sao đó hài nhi mới hiểu được đây là một môn công pháp, hài nhi tiếp tục tu luyện với thiên phú siêu việc của mình cộng thêm tài năng lĩnh ngộ kinh người nên mới có được thành tựu như hôm nay.

Long Phá Thiên nhìn nhi tử của mình chém khẽ nhíu mài, không lẽ ta quá đa nghi.

- Thật sao?

- Tất nhiên là thật, dưới dâm uy… a không quang huy của phụ thân hài nhi làm sao có thể che dấu, người như thái dương soi…

- Ngừng, người hãi vận môn công pháp cho ta xem.

Long Thắng Thiên vận thôn thiên quyết linh khí xung quanh lập tức tập trung về phía hắn như thủy triều xuất hải làm Long Phá Thiên cũng phải kinh ngạc.

- Tốt Thiên nhi đây là kì ngộ của người nhất định phải trân trọng, lần này ta gọi người đến là để người đi Nam Sơn lĩnh tham gia chống thú triều, người đi đến đó gia gia người sẽ tiếp tục giao công việc cho người.

- Vâng, hài nhi hiểu.

- Không còn gì nữa người lui ra chuẩn bị đi, hai ngày nữa xuất phát.

Nhìn nhi tử mình lui ra ngoài trong mắt Long Phá Thiên lóe lên kì quan.

- Xem ra Long gia vẫn còn cơ hội.

Long Thắng Thiên trở lại phòng lại không phát hiên Nhan Như Ngọc, hắn bắt đầu vận công thanh linh tử có tác dụng cung cấp linh lực cho tu sĩ cấp linh sĩ, úy trong tay hắn hiện tại có hơn 3 vạn đủ để đột phá linh úy, bây giờ điều nên quan tâm là làm sao để kháng thú triều còn phải tìm thêm mấy tấm bài bảo mệnh.

- Xem ra ta phải dùng nền văn minh của địa cầu để khai sáng cái đại lục này, hài trọng trách to lớn như vậy lại đè lên đôi vai bé nhỏ của ta thật sự rất mệt mỏi, phải nhờ Ngọc nhi xoa bóp một hồi.

Bắt đầu công cuộc khai phá của mình, vấn đề của hắn bây giờ là không có đủ linh lực để vận chuyển linh khí cấp cao, hắn thiết kế một thiết kế một thiết bị dự trữ linh lực theo nguyên tắc của pin ở địa cầu, dự theo phán đoán cần 10 thanh linh tử để phát ra công kích linh sĩ cấp 1, 20 thanh linh tử phát ra công kích linh sĩ cấp 2… 100 linh tử phát ra công kích cấp úy, 1000 thanh linh tử công kích cấp sư, 1 vạn thanh linh tử công kích cấp tướng…

- Thật là phá sản mà, Lão Dịch người có môn công pháp nào đào mạng không?

- Không có, chủ nhân của Hắc đỉnh gần như là khoáng thế kì tài trước giờ địch thủ nghe tên đều chạy mất dạng, làm gì có công pháp đào mạng.

Long Thắng Thiên cười hắc hắc nói.

- Người nói là gần như vậy là cũng có tên bỏ chạy không phải sao?

Hắc Dịch tiên vương thở dài nói.

- Đúng vậy tên đó đúng là nỗi nhục của hắn đỉnh.

- Là cao nhân nào cùng chí hướng với ta vậy nói ra nghe chơi?

- Chủ nhân đời thứ 77 của Thôn thiên đỉnh Long Thắng Thiên.

- Hắc hắc, hắn cũng họ Long sao? ẶC… lão Dịch người đang nói ta sao?

Long Thắng Thiên đầu đầy hắc tuyến, hắn nhận định nếu đánh không lợi thì chạy có sao, người không nghe binh pháp nói trong tam thập lục kế tẩu vi thượng kế hay sao? Làm người phải biết uống nước nhớ nguồn thánh nhân để lại nhất định phải tuân theo

- Lão Dịch người nói cái hắc đỉnh này tên thôn thiên đỉnh? là thiên khí sao?

- Thiên khí làm sao xứng để bản vương làm khí linh, hừ, tất cả thiên khí trên đời này hợp lại không bằng một hình vẽ của nó.

Long Thắng Thiên kinh ngạc hỏi.

- Trâu bò như vậy? không lẽ có loại vũ khí còn trên thiên khí?

- Tất nhiên, thiên khí thì tính là cái gì? Ta nhớ… mà người cũng không nên biết đến khi nào nên nói ta sẽ nói cho người.

Long Thắng Thiên mặt đen lại, tên này cũng biết thả thính sao? Hắn không hỏi nữa tiếp tục thiết kế của mình. Hắn quyết định tạo ra một loại vũ khí tấn công tầm xa như rocket vì đòn tấn công có thể đạt cấp linh tướng nên Long Thắng Thiên quyết định sử dụng bộ xương yêu thú cấp 4 mà hắn nhặt được trong vô ảnh cốc.

- Ngày mai nhờ Hải thúc chế tạo nữa là xong.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.