Tần Ninh
nhìn Hồn Thượng Dạ. Hồn Thượng Dạ trong mắt mơ hồ có tia máu, nói: "Hiên Dật ... Nó chết rồi !!! "
Tần Ninh
nhìn chằm chằm Hồn Thượng Dạ, há miệng, máu tươi lại phun ra.
"Nhị ca ... Nhị ca ... "
Nhìn thấy dáng vẻ này của Tần Ninh, Hồn Thượng Dạ mặt cũng biến sắc.
"Đưa ta tới đó ... xem ... "
Hồn Thượng Dạ vội vàng nói: "Được rồi được rồi, đừng vội, đại ca đại thẩm, cha mẹ và cả ông ngoại đều ở đó ... "
Hồn Thượng Dạ đỡ Tần Ninh
đi ra khỏi phòng.
Bên trong Dẫn Hồn tiên
môn, dưới ánh trăng sáng ngời.
Tần Ninh
nhìn về phía Dẫn Hồn tiên mon lang đang tiên khí mà nhất thời cảm thấy toàn
thân lạnh lẽo.
"Nhị
ca ... "
Hồn Thượng Dạ nhìn
về phía Tần Ninh.
"Trời lạnh
quá ... "
Tần Ninh
lẩm bẩm.
Hồn Thượng Dạ lấy ra một chiếc áo
choàng, khoác lên người Tần Ninh, sau đó nói:
"Chuyện này ta đã tìm hiểu rõ,
có hai Tiên Tôn của tộc Thiên Vũ và tộc Ăn Hồn
trùng hợp lúc đó ra
ngoài có việc. Sau
khi mọi người đi vào thì bọn
chúng trùng hợp đến khe núi đó. Tiên Tôn của tộc Ăn Hồn đã tác động tới thần trí của Hiên Dật, khiến nó tụt lại phía
sau. Bọn chúng định bắt một người để hỏi rõ sự tình, kết quả ... người đó không
may lại là Hiên Dật".
"Còn hai kẻ đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748819/chuong-11011.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.