Tần Ninh
nghe vậy không khỏi mỉm cười nói: "Có vẻ như lúc không có ở đây ta
đã
bỏ lỡ rất nhiều việc. Từ sau những đợt đi tiêu
diệt ngoại tộc này nhớ gọi ta theo!"
"Không thành vấn đề!"
Hứa Văn Trần cười nói: "Có điều, lần này tương đối thuận lợi, nhưng những lần khác thường rất nguy hiểm. Dị tộc cũng có
tuần tra sứ, thực lực của chúng phe ta không nắm rõ, không thể biết chúng đang phục kích ở cứ điểm nào. Nếu không may gặp phải thì đó chắc chắn sẽ là một trận chiến khốc liệt!"
Tần Ninh nắm chặt Vô Ngấn Tiên Kiếm, bình tĩnh nói:
"Ta thích
nhất là những việc ngoài ý muốn!"
Sau đó Hứa Văn Trần nhìn bốn phía xung quanh, ra lệnh: "Kiểm tra cẩn thận mọi thứ, lấy những gì có thể lấy, đốt hết những gì không thể lấy đi, chuẩn bị quay về".
"Rõ!"
"Rõ!"
Mọi người đều gật đầu.
Sau khi thu dọn đồ đạc, mọi người chuẩn bị quay trở về.
Đội do Hứa Văn Trần dẫn đầu có tổng cộng hơn sáu mươi người, ba người chết và hơn chục người bị thương.
Đám đông hộ tống hàng trăm tù nhân và quay trở lại theo con đường ban đầu. Đoàn người nhanh chóng quay lại ngã rẽ trước đó.
Khi đoàn người đến ngã rẽ, tất cả đều dừng lại.
Tần Ninh
và Hứa Văn Trần đang đi phía sau đội thấy vậy liền bước về phía trước.
"Chuyện gì xảy ra
thế?"
Hứa Văn Trần hỏi.
"Hứa trưởng
lão, là Liễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748818/chuong-11010.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.