"Ngươi nói sư phụ ngươi làm sao?"
Cố Vân Kiếm nghe thấy câu hỏi này, vội vàng nói: "Lần này, cái tên Diệp Chi Vấn đó sẽ ra tay, sư phụ tôi lành ít dữ nhiều ... "
"Ha ha!"
Người phụ nữ cười nói: "Không phải có Mục Huyền Thần ở đấy sao? Tuy nói đan thuật của ông ta mạnh, nhưng thực lực cũng không kém. Diệp Chi Vấn cũng không làm gì được sư phụ ngươi."
Cố Vân Kiếm vội vàng nói: "Mục Huyền Thần lần này không thể đi được. Có người trong Vĩnh Hằng tiên tực cản đường ông ấy."
"Không phải vẫn còn ngươi sao?"
Người phụ nữ vừa ăn đồ ăn trong nồi, vừa thản nhiên nói.
"Tôi cũng không đi được. Nếu tôi đi thì sẽ xong đời."
Nói đến đây, người phụ nữ ngồi trong đình các chậm rãi quay người lại.
Người phụ nữ mặc một bộ váy màu xanh nhạt, cổ tay áo xắn lên, lộ ra một đôi cánh tay trắng như ngọc, lông mày cong cong, chiếc mũi nhỏ hơi hếch, khuôn mặt trắng như ngọc, xinh đẹp vô cùng.
Trang sức của người phụ nữ không hề xa hoa, chỉ có một chuỗi ngọc trai đeo trên cổ, tỏa ra vầng hào quang nhàn nhạt, khiến cô ta càng thêm hồng hào như ngọc.
Ngoại hình không chê vào đâu được, nhưng tính tình có vẻ hơi lạnh lùng, cùng với dáng vẻ ăn lẩu, có chút buồn cười.
Cố Vân Kiếm lúc này mới bình tĩnh nhìn người phụ nữ, cười nói: "Thế gian tuyệt sắc có mấy người, cô đúng là tiên tử số một tiên giới!"
Người phụ nữ mỉm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748763/chuong-10955.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.