Nghe thấy lời Dương Vân Long nói, Nam Đấu Hưng Bang và Nam Đấu Hưng Triều đều gật đầu.
Đối với bọn họ mà nói, áp lức mà Mục Huyền Thần mang lại là quá lớn.
Hai vị Tiên Tôn trong Nam Đấu Thiên Tông kia cũng đều là Tiên Tôn trung kỳ, đối phó với hai người Mạc Xuyên, Trương Linh Phong còn được, nhưng nếu chiến với Mục Huyền Thần thì chết không nghi ngờ.
Nam Đấu Hưng Bang tiếp tục nói: “Chỉ là lần này, e rằng tam đại Tiên Tôn của Tiên Vực Tam Thanh sẽ tới trợ giúp, đây là một rắc rối lớn”.
“Theo như ta được biết, tam đại Tiên Tôn của Tiên Vực Tam Thanh đều ở cảnh giới chu kỳ, trung kỳ, nhưng mấy nghìn năm qua, Mục Huyền Thần cũng ra sức vì bọn họ không ít”.
“Đám lão già kia cũng biết, đời này không có hi vọng thăng cấp, cho nên, bọn họ vắt kiệt sức lực của mình, tăng lên chút nào hay chút ấy...”
Dương Vân Long nghe thấy lời này không khỏi bật cười: “Nghe nói Tân Ninh tỉnh rồi, xem ra, không bao lâu nữa sẽ có cuộc tấn công quy mô lớn”.
“Hản ta có thể kêu gọi tam đại Tiên Tôn của Tiên Vực Tam Thanh, chúng ta cũng có Tinh, Nguyệt tộc giúp đỡ, so sánh Tiên Tôn, chúng ta không cần sợ bọn
hợ".
Nghe thấy lời này, Nam Đấu Hưng Bang ngạc nhiên nói: “Hai tộc đó chuẩn bị ra tay rồi ư?”
“Ừm..."
Dương Vân Long thở dài nói: “Chỉ có thể nói, vận khí của Tân Ninh quá tốt”. “Lời này có ý gì?”,Nam Đấu Hưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748665/chuong-10857.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.