Đây cũng chính là lý do lần trước Dịch Vương phái thêm người vào Tiên Giới, thuộc hạ của ông ta đều phải nhịn.
Muốn gửi một người đến đây, có thể phải sắp xếp cả trăm người.
Một trăm người này, cuối cùng sống sót có lẽ chỉ có một người, cũng có thể không có ai.
Thương Mang Đại Thế Giới mặc dù nhìn qua trong ngàn vạn giới, không tính là quá mạnh, nhưng Thế Giới Chi Chủ không ở đây, thế giới đóng cửa, muốn vào đó, chính là đảo ngược lại quy tắc của trời đất.
Đây là một cái giá cực kỳ lớn.
Về phần Dực Vương, muốn tìm sá lợi gì đó, nên không thể trực tiếp làm Thương Mang Đại Thế Giới nổ tung.
Làm như vậy, các sá lợi kia sẽ biến mất theo sự sụp đổ của thế giới, không gian biết mất thì không biết ngày nào năm nào mới tìm được.
Và đây chính là lý do tại sao Dực Vương lại căm hận Mục Vân đến vậy.
Vô Thượng Thần Đế của Thương Mang Đại Thế Giới thật sự quá mức cẩn thận.
Sau khi đạt được sá lợi kia, tên này không mang theo bên mình mà để lại trong Thương Mang Đại Thế Giới, mà hăn ta lại phong ấn lại Thương Mang Đại Thế Giới, làm cho Dực Vương bị bó chân trói tay.
Bao nhiêu năm qua, đã có hàng triệu chủng tộc ngoại lai xâm nhập Thương Mang Đại Thế Giới, tìm sá lợi là một chuyện, muốn đứng vững tại đây lại là một chuyện khác.
Đây không phải là một chuyện dễ dàng.
Lúc này.
Nam Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748664/chuong-10856.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.