Nhưng Khúc Phỉ Yên lại không hề ngại ngùng, nhìn Diệp Viên Viên, mỉm cười nói: "Diệp tỷ tỷ tới rồi, vậy ta đi trước!"
Thân hình nàng ta chợt lóe, đứng ở bên giường, trên người mặc váy nhìn Diệp Viên Viên, cười nói: "Ta đã kiểm tra rồi, không có việc gì, ta sẽ nói cho mọi người biết, đừng lo lắng."
Khúc Phỉ Yên để lại câu này, quay người rời đi, tiện tay đóng cửa phòng lại.
Diệp Viên Viên nhìn thân thể Tần Ninh trần trụi trên giường, khuôn mặt xinh đẹp trong lúc nhất thời đỏ bừng, nói: "Tràn đây sức sống?”
"Nàng thử xem chẳng phải sẽ biết!" Tần Ninh khẽ mỉm cười, đưa tay kéo Diệp Viên Viên đến bên cạnh.
Có lẽ bởi vì hiểu được một số điều huyền bí của phong thần châu, hôm nay †âm trạng của Tần Ninh rất tốt, nên chăm chỉ cày cấy hơn trước.
Cứ như vậy.
Ngày hôm sau.
Khi mặt trời lên cao.
Dưới sự hầu hạ của Diệp Viên Viên, Tân Ninh mặc quần áo chỉnh tề đi ra khỏi phòng.
Nhìn thấy bước đi của Diệp Viên Viên hơi nhữn ra, Tân Ninh không khỏi nói: "Nàng như vậy là không ổn, nàng phải học tập kinh nghiệm từ Yên Nhi mới được."
"Đồ dê xồm!"
Diệp Viên Viên tức giận nói: "Đi nhanh lên, mọi người đều đang chờ đó!"
Ba tháng qua, Tần Ninh vẫn luôn ở trong điện của tộc trưởng Cửu Âm tộc.
Bên trái chính điện là phòng ngủ.
Rời khỏi phòng ngủ, đi tới chính điện, lúc này trong điện đã có một đám người chờ sẵn.
Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748653/chuong-10845.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.