Thánh Bắc Phong cười khổ nói: “Ta trái lại cũng muốn bình tĩnh, nhưng trong lòng quả thực cứ lo lắng không yên”.
Phía đối diện là mười sáu vị Tiên Đế hội tụ.
Đội hình này, đặt ở bất kỳ chỗ nào cũng đều khiến người khác khó mà yên lòng.
Thánh Thiên Nghiệp cười he he nói: “Được rồi được rồi, ta đến rồi, ngươi không cần phải lo lắng gì nữa rồi...”.
“Nói thực cho ngươi nghe, lần này, ngoại trừ người bên trong núi Thánh Long của chúng ta ra, thêm cả ta là mười hai Tiên Đế ra, bên phía Cửu Âm tộc, cũng đã phái mười vị Tiên Đế nữa đến, trước mắt, bọn họ đã...”.
Uỳnh uỳnh uỳnh...
Thánh Thiên Nghiệp còn chưa nói hết câu.
Bỗng nhiên.
Bên trong nơi đóng quân của núi Thánh Long, một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, tiếng nổ vang vọng khắp hang cùng ngõ hẻm.
“Xảy ra chuyện gì?” Thình lình, tất cả mọi người đều ngẩn ra.
Thánh Thiên Nghiệp và Thánh Bắc Phong đi thẳng ra bên ngoài đại điện, nhìn vào động tĩnh trên trấn nhỏ.
Trong màn đêm đen như mực, trên vùng đất nơi đóng quân, những tiếng nổ vang lên liên tiếp không dứt, mặt đất bắt đầu nứt toác ra, từng cành từng sợi rễ
cây trồi lên, va đập lung tung khắp bốn phương tám hướng.
Tiếng nổ ầm ầm uỳnh uỳnh không ngừng vang vọng khắp cả vùng đất nơi đóng quân.
Có bóng dáng của một vị Tiên Thánh đáp xuống bên cạnh mấy người đang đứng, sắc mặt vô cùng khó coi: “Mấy vị đại nhân, chuyện lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748619/chuong-10811.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.