“Đại Hoàng, cắn chết hắn ta!” Sau khi lời của Tân Ninh vang lên. Bỗng nhiên.
Trong một góc ở phía bên cạnh, một cái bóng màu vàng nhanh như chớp lao ra, dứt khoát xông thẳng đến bên cạnh Nguyệt Minh Tây, mà sau đó...
“A!!!”
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Cơ thể của Nguyệt Minh Tây kia rơi thẳng xuống đất.
Tiếp đó, bóng màu vàng nhanh như chớp kia, từ từ dừng lại trên mặt đất.
Cơ thể đó cao to ngang với một con người, tứu chỉ to lớn khỏe mạnh, hai mắt lấp lánh có thần, lông vàng khắp người, trông càng uy phong lẫm liệt.
Chính là Đại Hoàng! “Ông nội Dương Thiên Vũ đến đây!”
Đại Hoàng kêu lên ngao ngao, rũ rũ bộ lông trên người, trông hừng hực sức. sống.
'Tám nghìn năm này.
Ý niệm của Tần Ninh đều chìm vào bên trong Phong Thần Châu, tập trung đào đá.
Nhưng Đại Hoàng lại cùng với Bạch Hạo Vũ, Dịch Tinh Thần, Mục Huyền Thần xuất hiện bên trong Thái Thần tiên vực.
Ban đầu, Đại Hoàng đã là cảnh giới Tiên Hoàng.
Cách tám nghìn năm, con chó già lông vàng này đã trở thành một Thiên cẩu Tiên Đế rồi.
Trong miệng Đại Hoàng ngậm một cánh tay, rộp rộp hai miếng đã nuốt chứng cánh tay đó xuống, mà sau đó...
“Qe.... Hai mắt Đại Hoàng xoay tròn, nôn khan, kêu ầm lên: “Bà mẹ nó khó ăn thết”
Đại Hoàng xuất hiện ở trước người Tân Ninh, lắc đầu vẫy đuôi nói: “Tần gia, he he, cho chút đi?”
“Trên người hết rồi, đều bị ta nuốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748601/chuong-10793.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.