Nghe nàng hỏi câu ấy, lại cảm nhận được xúc cảm mát lạnh từ đằng sau, Tần Ninh mỉm cười, nói: “Có lẽ nàng ấy còn phải mất một lúc nữa, không vội, không vội...”, mưa rơi trên lá chuối, cuồng phong vũ bão, lại quét sạch hết thảy.
Đến cuối cùng.
Tần Ninh thấy Diệp Viên Viên đã lộ vẻ mệt mỏi mới đi ra khỏi sơn cốc.
Hắn lại đi lên luyện tâm thạch.
Thời Thanh Trúc vẫn đang ngồi khoanh chân tu luyện.
Tần Ninh khẽ chau mày.
Theo cảm giác của hắn.
Bốn người Diệp Nam Hiên, Thời Thanh Trúc sẽ lần lượt thức tỉnh.
Luyện tâm thạch không liên quan đến thiên phú, mà nằm ở chỗ tâm chí mạnh hay yếu.
Sức mạnh ý chí của Diệp Nam Hiên, Thần Tinh Dịch, Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên không chênh lệch nhiều.
Ba người đều đã hoàn thành, mà Thời Thanh Trúc vẫn chưa tỉnh, điều này nằm ngoài dự đoán của Tần Ninh.
Tần Ninh dứt khoát canh giữ ở một chỗ cách Thời Thanh Trúc không xa.
Mấy ngày tiếp theo.
Mỗi ngày, Tần Ninh sẽ đến sơn cốc có Địa Linh Hỏa Ngọc kiểm tra tiến độ tu hành của Diệp Nam Hiên, Thần Tinh Dịch, Đại Hoàng và Tần Anh.
Rồi hắn đi đến hồ Tịnh Tâm, mây mưa với Diệp Viên Viên vài lần, hai người cùng nhau minh tâm tĩnh ngộ.
Sau đó hắn trở lại chỗ luyện tâm thạch, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748397/chuong-10589.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.