Tần Ninh nhìn Diệp Viên Viên, tò mò hỏi: “Nàng… Cười cái gì?”
Diệp Viên Viên tựa vào tảng đá cạnh hồ với tư thái biếng nhác, dùng một tay chống cằm, cười nói: “Ta cười chàng quả nhiên càng già càng không biết xấu hổ”.
“Hả?”
“Vừa rồi còn có thể ra vẻ không bằng cầm thú như vậy, thế mà bây giờ lại nghiêm túc nói với ta về chuyện tu hành?”
Tần Ninh cũng ngồi khoanh chân bên hồ, hắn khoác một chiếc áo bào màu trắng, nói một cách nghiêm túc: “Từ đầu đến đuôi ta đều đang nói về tu hành.”
“Tuy thiên phú của nàng đích xác rất cao, ngày xưa ở đại lục Vạn Thiên đã thế, bây giờ vẫn vậy, nhưng nàng buộc phải thừa nhận là ở phương diện này cũng có công lao ta chăm chỉ cày cấy nhiều năm, đúng không?”
Nghe hắn nói thế, Diệp Viên Viên cầm lòng không đặng mà mắng hắn.
Nhưng nàng cũng biết, tinh nguyên của Tần Ninh quả thực có năng lực đặc biệt.
Nó có tác dụng thần kỳ với nàng.
Trên thực tế, không chỉ có tác dụng với nàng, mà còn có hiệu quả với nhóm Thời Thanh Trúc, Vân Sương Nhi.
Điều này đúng là không thể tưởng tượng nổi.
Hơn nữa dùng miệng và bắn vào trong có công hiệu thần kỳ khác nhau.
Tần Ninh nói tiếp: “Được rồi, nói chuyện đứng đắn.”
“Bây giờ nàng đã là Tiên Vương đỉnh cấp, bước vào cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748396/chuong-10588.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.