Tần Ninh lập tức vỗ vai Thần Tinh Dịch, nói: "Lần trước, ngươi thật sự vất vả quá rồi, hy sinh thân mình để lừa gạt Vũ Vô Tuyết, sư phụ thấy sắc mặt của ngươi trắng bệch, ta quả thực rất đau lòng, không phải có thứ tốt nên nghĩ đến ngươi sao?"
"Nếu Nam Hiên hỏi xin ta thì ta cũng sẽ không đưa cho hắn ta đâu".
Diệp Nam Hiên sẽ hỏi xin ngài sao?
Thần Tinh Dịch thầm không nói nên lời.
"Chẳng lẽ ngươi không yếu à?
Chẳng lẽ lần trước, ngươi đã lừa gạt sư phụ?"
"Không không không, sao có thể chứ!"
"Vậy thì cho ngươi. Đến đây ăn đi, món đại bổ tuyệt đối sẽ giúp đưa ngươi lên đỉnh. Sư phụ biết những năm qua, ở trong Tam Thanh tiên vực, ngươi có không ít tri kỷ. Mau ăn đi, để đỡ cho sau này lực bất tòng tâm!"
Sắc mặt của Thần Tinh Dịch ngày càng khó coi.
Tình thương của sư phụ quá nặng rồi!
Nhưng nếu hắn ta từ chối thì sư phụ nhất định sẽ biết hắn ta nói dối.
Nói dối sư phụ.
Vậy sau này sẽ không có gì tốt để ăn nữa rồi.
"Mau ăn đi!"
Tần Ninh thúc giục: "Lát nữa, chờ hai vị sư nương của ngươi đến, chẳng lẽ ngươi lại không biết xấu hổ mà ăn ngay trước mặt các nàng à?"
"A?
Không cần vội như vậy đâu, sư phụ?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748265/chuong-10457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.