Nghe nói thế, Diệp Viên Viên nghiêm túc đáp: "Trước kia ta cũng không biết chàng lại thích song túc song tường đến vậy!"
"Trước kia là ta và Sương Nhi, bây giờ là ta và Thanh Trúc, sau này nói không chừng có ba bốn năm…", "Ồ, nàng xem, ta lại tìm được một thứ tốt này".
Tần Ninh trực tiếp phớt lờ Diệp Viên Viên, bàn tay hướng về phía bên trong bức bích họa.
Nhiều năm không gặp.
Miệng của Diệp Viên Viên thậm chí còn lợi hại hơn trước.
Tần Ninh thay đổi chủ đề, từ trong bức bích họa lấy ra một vật khác.
Trải nó trong lòng bàn tay, thả nó trôi lơ lửng.
Chỉ thấy là một gốc cây nhỏ hình người xuất hiện trong lòng bàn tay của Tần Ninh.
"Đây là gì vậy?"
Khuôn mặt xinh đẹp của Thời Thanh Trúc ửng đỏ, đôi mắt mơ màng nhìn xem.
Tần Ninh ho khan đáp: "Nhân Linh Tiên Mệnh Tố!"
"Có tác dụng gì?"
"Bồi bổ thân thể".
Tần Ninh có chút bất đắc dĩ nói: "Tề Văn Dạ này, ta đọc được từ trong sách cổ nói người này có thiên phú tu luyện rất lợi hại, là con của Tề Hồng Thiên, lại là một người đứng đắn, không nghĩ tới lại hư hỏng đến vậy".
"Cửu Chuyển Cự Dương đan, Long Diên Tiên Nhưỡng, lại thêm Nhân Linh Tiên Mệnh Tố, đây đều để bồi bổ thân thể, người này... xem ra có không ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748264/chuong-10456.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.