“Kỳ Manh ca...”, “Vô Mộng...”, Cảnh Lang và Băng U Cơ nhìn thấy dáng vẻ thê thảm của hai người, sát khí cuồn cuộn trong lòng.
Đám võ giả khác của Hàn Mị tộc và Cảnh Hoả tộc nhìn thấy dáng vẻ thê thảm của hai người kia cũng bùng nổ hận ý, hận không thể trực tiếp xông lên.
Tần Ninh đứng vững như Thái Sơn: “Muốn giết chúng ta ư?
Bây giờ các ngươi còn chưa đủ tư cách”.
Nói xong, Tần Ninh lấy Liệt Hỏa Tiên Lôi Kiếm ra, trường kiếm chợt lóe hào quang, chỉ thẳng về phía trước.
“Kế tiếp, chúng ta hãy tâm sự một lát đi!”
Tâm sự?
Cảnh Lang cùng Băng U Cơ đều khó hiểu.
Tần Ninh cười nhạo nói: “Hãy nhìn cho rõ đây”.
Hắn vừa nói xong, một bóng người được thả ra.
Đúng là Ôn Ngọc Trạch.
“Ôn Ngọc Trạch!”
Vừa thấy Ôn Ngọc Trạch, Cảnh Lang biến sắc.
Lần này gây ra động tĩnh lớn như vậy, thậm chí Tiên Vương Tiên Hoàng đều xuất hiện, cũng chính là vì Ôn Ngọc Trạch.
Mà bây giờ Ôn Ngọc Trạch lại đang ở trong tay Tần Ninh.
Đám đệ tử các tiên tông tiên cung khác nhìn thấy Ôn Ngọc Trạch xuất hiện, cũng trợn mắt há hốc mồm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748166/chuong-10358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.