Đại Hoàng vừa nghe thấy vậy lập tức cẩn thận cảnh giác hẳn lên.
Kỳ Manh! Vũ Vô Mộng! Là hai Tiên Vương dị tộc kia! Nhóm người này đến vì hai Tiên Vương kia, tuyệt đối không thể để cho bọn họ mang đi! Nếu không mình sẽ không có được hai viên tiên đan thật to nữa.
Ai có thể chịu được! “Vũ Vô Mộng nào, Kỳ Manh nào?”
Đại Hoàng bước ra, tỏ vẻ không hiểu gì cả: “Đừng ăn nói bậy bạ, chỗ chúng ta chẳng có cái gì hết”.
“Đây chính là nơi bế quan năm đó của Dương Vân lão tiên, ta là tiên thú số một dưới trướng Dương Vân lão tiên - Thiên Cẩu Dương Thiên Vũ, nếu biết điều thì mau cút đi”.
Nó vừa dứt lời, một nam một nữ kia vô cùng kinh ngạc.
Dương Vân lão tiên?
Là ai?
Chưa từng nghe qua! Chưa từng nghe qua, cho nên mới lo lắng.
Hoàn toàn không biết sâu cạn.
Thanh niên Cảnh Hoả tộc mở miệng nói: “Dương Vân lão tiên tiền bối ở đâu?”
“Ông ta sao?
Ông ta đã sớm tọa hóa nhiều năm rồi...”, Đại Hoàng lập tức nói ra, sau đó ngây người.
Mẹ nó! Lỡ mồm rồi.
“Đã chết ư?”
Thanh niên Cảnh Hoả tộc hừ lạnh nói: “Con chó kia, dám lừa chúng ta!”
“Ê ê ê, ta không hề nha, này quả thật là chỗ tọa hóa của Dương Vân lão tiên”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748165/chuong-10357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.