“Dẫn mấy bệnh nhân đó qua đây”.
“Vâng”.
Tuy rằng Tần Ninh không tình nguyện lắm nhưng hắn vẫn sẽ cứu những người bị thương Đại Hoàng mang đến đây.
Tần Ninh bước đến đó nói: “Nhà tranh bên trái là nơi đệ tử Thái Thanh tiên tông ở, một đám nhà tranh ở giữa là của đệ tử Ngọc Thanh tiên cung, còn phía bên phải là của đệ tử Thượng Thanh Lâu”.
Ôi đỉnh! Đều đã phân chia xong xuôi rồi!
“Các ngươi tự tìm gian nhà tranh trống trước đi, ta sẽ dựa vào độ nặng nhẹ của vết thương mà đến chữa trị cho các ngươi”.
Từng người đi theo sự dẫn dắt của Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần đến những gian nhà khác nhau.
Tần Ninh thở dài.
Đây được gọi là gì chứ! Chẳng bao lâu sau, Tần Ninh xuất hiện trong sơn cốc.
“Lần này có tóm được con cá lớn nào không?”
Tần Ninh hỏi.
Đại Hoàng lắc đầu nói: “Ta đã mở rộng phạm vi tìm kiếm, nhưng dãy núi Thái Giang quá lớn nên rất khó tìm được chúng”.
“Nhưng mà ngươi cứ yên tâm đi, mấy ngày nữa ta sẽ đi ra tìm tiếp”.
Nói xong, Đại Hoàng lại ăn mấy viên tiên đang, vẻ mặt trông rất thư thả.
Tịnh Ma Tiên Đan mà Tần Ninh cho quả đúng là món ăn ngon nhất trần đời.
Ôi mẹ ơi sao ngon thế nhỉ! Hơn nữa, mỗi khi ăn xong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748149/chuong-10341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.