Bấy giờ, Tần Ninh mới bước lên, nói: “Nơi này không phải là căn cứ của Dị tộc gì hết, chẳng qua là một chỗ bí ẩn trong dãy núi Thái Giang mà thôi, chúng ta đã ở đây mấy tháng rồi”.
Chẳng trách! Chẳng trách bọn họ tìm khắp nơi không thấy bốn người Tần Ninh và Ôn Ngọc Trạch.
Lý Uyển Thanh nhìn vào Tần Ninh, cẩn thận xem xét hắn từ trên xuống dưới.
Chẳng bao lâu sau, Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần cũng đến đây.
Hai người bọn họ thấy Lý Uyển Thanh cũng không niềm nở gì.
Dù sao, bọn họ đã bị Lý Uyển Thanh coi là đồng bọn của Dị tộc rồi nhốt một khoảng thời gian nên đương nhiên bây giờ sẽ chẳng có hảo cảm gì với Lý Uyển Thanh.
Tuy rằng cô gái này rất đẹp.
“Ôn Ngọc Trạch đâu rồi?”, Lý Uyển Thanh hỏi.
“Bị ta nhốt lại rồi”.
“Các ngươi không phải là đồng bọn với Dị tộc thật ư?”
“Nếu là đồng bọn của Dị tộc thì cứu ngươi làm gì, giết ngươi mới hợp lý hơn”.
Bạch Hạo Vũ tức giận nói.
Đến giờ rồi mà còn nghi ngờ bọn họ.
Người phụ nữ này có não không thế?
Lý Uyển Thanh bèn đáp: “Ai biết có phải các ngươi cố tình lập mưu hay không, năm ấy trong Thái Thanh tiên tông chúng ta có một vị đệ tử nòng cốt được người do Dị tộc ngụy trang cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3748141/chuong-10333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.