Cố Vân Kiếm cười nhạo nói: “Ta đường đường là một vị tiên tôn, lẽ nào lại lừa các ngươi hả?”
Tiên Tôn ư?
Các vị tiên đế cũng không quan tâm lắm.
Cố Vân Kiếm trước kia chắc chắn là đã đạt cảnh giới Tiên Tôn, kiêu ngạo đứng trên đỉnh Tiên Đỉnh.
Nhưng giờ rõ ràng là Cố Vân Kiếm chuyển thế.
Chắc gì bây giờ là Tiên Tôn.
Nhưng mà, hắn ta ra tay giết chết ba vị tiên đế kia vẫn khiến hơn mười tiên đế ở đây run sợ, không dám khinh thường.
Dù sao hắn ta cũng là đệ tử của Hồn Võ Thiên Tôn, người đứng trên đỉnh một đại tiên vực.
“Tin hay không là tùy các ngươi!”
Cố Vân Kiếm nói tiếp: “Không bao lâu sau, sư phụ ta sẽ xuất hiện, các ngươi cứ đợi đó đi!”
Ngay khi Cố Vân Kiếm dứt lời, lòng mọi người vô cùng khiếp sợ.
Cái người ngang ngược hơn hẳn các vị tiên đế tiên tôn ở Tiên Giới không chết thật sao, còn sắp trở về nữa ư?
“Được rồi, cút hết đi”.
Cố Vân Kiếm phất tay nói: “Thần Môn ta muốn làm gì thì làm cái đó, không đến lượt các ngươi quan tân”.
“À phải rồi”.
Cố Vân Kiếm bổ sung thêm: “Bây giờ trong Tiên Giới có rất nhiều Dị tộc, mấy năm gần đây, đệ tử là ta đây lại bị bọn Dị tộc này bắt nạt, sư phụ ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3747917/chuong-10109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.