Cho tới nay, từ đại lục Vạn Thiên đến bây giờ, đối với dị tộc ngoài thế giới, Tần Ninh vẫn luôn có suy nghĩ thà rằng giết sai một ngàn cũng không thể buông tha một người.
Có đôi khi, hắn còn nghĩ trong đám dị tộc từ ngoài thế giới đến cũng có không ít người già, phụ nữ và trẻ em.
Nếu giết, chẳng phải mình cũng là kẻ tàn nhẫn sao?
Nhưng bây giờ gặp được những nô lệ như Tô Tinh, Tần Ninh mới cảm thấy mình đã sai hoàn toàn.
Chuyện tới hiện giờ.
Đây đã không phải là chuyện của một mình hắn nữa.
Đây là tranh đấu giữa chủng tộc! Dị tộc từ ngoài thế giới đến từ tận đáy lòng luôn coi sinh linh của thế giới Thương Mang như súc sinh.
Nếu thật sự đến một ngày nào đó mà thế giới Thương Mang mở ra, dị tộc ngoài thế giới không hề trở ngại tiến vào, chỉ sợ hàng tỉ vạn sinh linh cả thế giới Thương Mang đều sẽ trở thành gia súc nô lệ.
“Các ngươi từ nơi nào đến đây?”
Tần Ninh lại hỏi.
Tô Tinh ngẫm nghĩ nói: “Không phải chúng ta tới, là tổ tiên của chúng ta bị bắt tới, trước khi ta ở đây, ông nội nói cho ta biết trước kia chúng ta ở... đảo Quỳnh Lạc, nơi đó là một mảnh đất rất xinh đẹp...”, dường như Tô Tinh nghĩ tới lời ông nội nói với cô ấy, trong mắt tràn đầy ánh sáng.
“Đại nhân, ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3747843/chuong-10035.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.