Chương trước
Chương sau
 Nhưng sự thật như thế nào thì không người nào biết.  

 

Dù sao, ngay cả Cửu Thiên Huyền Tiên cũng còn chênh lệch với Tiên Đế Tiên Tôn rất lớn.  

 

Nhưng cho dù như thế nào.  

 

Đến thời đại này, Hồn Vũ Thiên Tôn Hồn Vô Ngân đã không còn, Cửu Thiên Tuế Cố Vân Kiếm của Thần Môn cũng không còn, thậm chí Thần Môn đã bị diệt.  

 

...Ai còn phải lo lắng mình đối phó với Thái Ất tiên tông sẽ bị trả thù nữa?  

 

Trước đây, các thế lực lớn không dám tùy tiện đắc tội Thái Ất tiên tông, thứ nhất là những bá chủ lớn đứng đầu như Càn Khôn Điện ở biển Nam Thiên không cần thiết tính toán với loại thế lực như Thái Ất tiên tông.  

 

Thứ hai là kiêng kỵ Hồn Vô Ngân... Tuy nói vị Hồn Vũ Thiên Tôn kia đã rời khỏi Thái Thượng tiên vực nhiều năm, bên ngoài đều đồn hắn đã chết, nhưng đệ tử của hắn là Cố Vân Kiếm vẫn còn tồn tại, Thần Môn vẫn còn tồn tại.  

 

Nhỡ may ra tay với Thái Ất tiên tông, một ngày nào đó Thần Môn nghĩ tới thế lực đó, ai cũng không chịu nổi.  

 

Nhưng bây giờ, căn bản không có bất kỳ băn khoăn nào.  

 

Thái Ất tiên tông muốn che chở Tần Ninh?  

 

Vậy phải xem Càn Khôn Điện có đồng ý hay không! Bầu không khí giương cung bạt kiếm.  

 

"Càn Khôn Điện là cái thá gì?"  

 

Mà đúng lúc này, một tiếng cười chậm rãi vang lên.  

 

Khi tiếng cười truyền ra, mọi người ở đây đều khựng lại.  

 

Đến bây giờ có ai vẫn còn cười được?  

 

Tần Ninh chậm rãi đi ra, nhìn về phía Hạng Minh Chúc mập mạp, khẽ mỉm cười nói: "Ngươi đại diện cho Càn Khôn Điện đến làm chỗ dựa cho Vạn Tiên Lâu?"  

 

Hạng Minh Chúc híp mắt, nhìn về phía Tần Ninh, vẻ mặt lạnh lùng nói: "Nghe nói ngươi biết một ít chuyện về đảo Tử Huyên Hoa, bản tọa đại diện cho Càn Khôn Điện đến để hỏi ngươi!"  

 

"Bản tọa muốn ngươi phối hợp, nếu có công lao, Càn Khôn Điện ta cũng sẽ không bạc đãi ngươi”.  

Nghe nói như thế, Tần Ninh thản nhiên nói: "Xin lỗi, ta cũng không biết chuyện gì về đảo Tử Huyên Hoa cả, mời chư vị trở về đi”.  

 

"Nhóc con, ngươi đúng là rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt?"  

 

Một vị Huyền Tiên bên cạnh Hạng Minh Chúc hừ lạnh nói: "Đừng có mà không biết trời cao đất rộng, nói là mời đã rất khách khí rồi”.  

 

"Ta lại không cho các ngươi mời đấy!"  

 

Bọn họ nói là mời Tần Ninh đã là nể mặt hắn rồi, nhưng Tần Ninh lại không biết điều! Nếu đã như thế thì còn nói lời vô ích làm gì nữa?  

 

Hạng Minh Chúc hừ lạnh, bàn tay vung lên. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.